Thứ Năm, 22 tháng 1, 2009

Huyền thoại Đương Quy

Theo Trung dược, Đương Qui ngày xưa được coi là vị thuốc chính của phụ khoa hay sản khoa, chuyên trị bần huyết, đau bụng, kinh nguyệt không đều. Và cho đến bây giờ vẫn còn dùng để chuyên trị các chứng ấy. Một số lớn phụ nữ sau 40 tuổi thích dùng Đương Qui điều chỉnh huyết mạch để được thoải mái trong những ngày có kinh.
Dưới triều nhà Minh (1868) Trung Hoa có rất nhiều lối giải thích cho tên của vị thuốc này. Ngày xưa đàn ông cuới vợ mục đích chính là để sinh con nối dỏi tông đường, nên việc điều chỉnh khí huyết cho phụ nữ vẫn là một môn quan trọng hàng đầu trong y giới vì thế ý nghĩa đầu tiên của chữ Đương Qui là “ Tưởng phu” nôm na là nhớ chồng.
Trung y thường hay dùng chữ “huyết khí”. Nếu khí thể lưu chuyển trong huyết dịch không lưu thông tuần hoàn đều đặn được, thì dễ sinh ra một chứng gọi là “bệnh khí” mà danh từ Trung y đã có từ nghìn xưa. Đương Qui được coi là vị thuốc điều chỉnh cả khí lẫn huyết.
Người bệnh sau khi dùng Đương Qui, khí huyết trở về đường vận chuyển cố định của mình, tên Đương Quy còn có nghĩa là “Trở về” cũng do đó mà ra.
Nhưng dưới triều Minh, một huyền thoại về nguồn gốc tên của vị thuốc Đương Qui đã được phổ biến rộng rãi. Truyện kể rằng ngày xưa cạnh sông Bạch Long Giang, thuộc tỉnh Cam Túc, có một làng rất trù phú. Cạnh làng là núi Đại Sơn hùng vĩ thâm nghiêm vì bị rừng rậm bao quanh.
Khu rừng núi này là một kho tàng dược thảo hiếm quí, nhưng cũng rất nguy hiểm vì trong rừng đầy những thú dữ và rắn độc, làm quanh năm không ai dám vào rừng săn bắn hay hái thuốc.
Một hôm trai làng họp nhau giải trí, bàn tán thiên hạ sự. Câu chuyện từ văn chương, thơ phú, đến võ nghệ, đến tướng số, phụ nữ..... dần dần xoay ra bàn về sự can đảm của đàn ông.
Đấy là đám thanh niên ưu tú nhất làng, xưa nay ai cũng cho mình can đảm anh hùng. Nếu lỡ bị chê nhu nhược thì đó là một điều đại sỉ nhục.
Cãi nhau suốt nửa ngày, ai cũng khoe những thành tích dũng cảm của mình, không anh nào chịu thua, chịu nhường anh nào. Khi họ sắp đánh nhau để giải quyết thì có người đề nghị tìm cách thử can đảm cả bọn mới yên.
Cách thử là ai dám vào tận trung tâm núi Đại Sơn rồi trở về, thì sẽ được công nhận là người dũng cảm nhất.
Cả một đám thanh niên cường tráng trước đấy mấy phút, nhiệt khí bừng bừng, múa tay đập chân, ai cũng xưng mình là người hùng, bây giờ bỗng thành hiền từ, nhường nhịn khiêm tốn ra mặt.
Trong yên lặng đầy khách khí ấy bỗng nghe có tiếng nói:
- Được rồi! Tôi bằng lòng đi.
Tất cả đều quay nhìn Vương Dũng, con người nho nhã, rất ít nói mới cưới vợ là cô Hồng đẹp nhất làng.
Khi mọi người thấy Vương Dũng, chàng thanh niên xưa nay tính tình rất hiền hậu nhã nhặn xin đi thì đều cố sức ngăn cản:
- Ai đi cũng được, Vương Dũng không nên đi.
- Vương Dũng mới cưới vợ, bộ anh điên à !
Các bạn đều cho là Vương Dũng nói đùa, có ai điên hay ngu mới dám vào núi Đại Sơn.
Có tiếng người nói:
- Các anh khỏi phải can, Vương Dũng chỉ nói dốc chơi mà thôi. Phải không Dũng. Anh dám bỏ vợ đẹp mới cưới ở nhà để vào rừng cho cọp ăn sao. Bỏ vợ cho ai?
Mọi người nghe thế đều cười, thôi can ngăn và xoay ra chế nhạo Vương Dũng.
Chàng thanh niên vốn yếu đuối, hiền lành ngày thường, bây giờ bị chạm tự ái nên giận dữ đứng dậy nói:
- Quân tử nhất ngôn. Các anh cứ mở to mắt mà xem!
Nói xong, Vương Dũng về nhà sửa soạn hành trang vào rừng. Mặc dầu mẹ và vợ Dũng hết sức can ngăn nhưng Dũng nghĩ rằng một lời hứa quyết liệt đã nói ra trước mặt anh em, thì không thể nào rút lui, như thế tỏ ra mình nhu nhược. Để mặc mẹ buồn vợ khóc, Vương Dũng sửa soạnlương thực, cung tên, giáo mác.
Trước khi lên đường, anh nói với mẹ và vợ:
- Xin mẹ tha tội bất hiếu cho con. Nếu 3 năm mà con không trở về thì coi như con chết rồi. Mẹ cho vợ con đi lấy chồng khác. Còn em, sau 3 năm, mẹ bảo sao, em phải nghe vậy!
Vương Dũng nói xong chạy vội đi để khỏi trông thấy cảnh mẹ và vợ khóc than buồn rầu.
Từ ngày Vương Dũng vào rừng, nhà chỉ còn hai người đàn bà. Mẹ chồng và nàng dâu, ngoài thương nhớ khóc than, còn phải làm ruộng làm rẫy để sinh sống.
Thời gian qua mau, kỳ hẹn ba năm đã đến. Hồng chờ đợi thương nhớ và làm lụng khổ sở quá nên đâm ra chán đời. Nàng sợ cuộc sống cô đơn vật lộn một mình. Tinh thần Hồng xuống thấp, khí huyết trì trệ, bất hòa, ăn ngủ không được, nên dần dần thành bệnh. Chứng bệnh khí huyết suy nhược mà Trung y gọi là “ Dị thường bế kinh”.
Mẹ Vương Dũng là một bà mẹ hiền. Từ ngày con bỏ nhà ra đi, bà với nàng dâu sống đùm bọc nhau, bây giờ ngoài thương nhớ con, làm lụng vất vả, còn phải săn sóc thuốc thang cho nàng dâu bệnh hoạn, nhưng bà vẫn gắng chịu không hề than van.
Sau ba năm chờ đợi trong tuyệt vọng, một hôm bà mẹ bảo con dâu:
- Mẹ con ta chờ đợi hơn 3 năm rồi. Nếu còn sống thì chồng con phải về từ lâu. Nay đã quá kỳ hạn, chồng con nhất định là chết rồi. Ta cho phép con đi lấy chồng khác để có nơi nương tựa, và ta cũng bớt mệt nhọc. Ta vừa làm lụng vất vả, vừa lo lắng săn sóc con nay đau mai ốm. Cái thân già này cũng đã mệt mõi lắm rồi.
Ban đầu Hồng không chịu, cũng như suốt 3 năm qua, nàng đã từ chối tất cả những mối manh xin cưới của trai làng, vì ai cũng biết đã vào rừng Đại Sơn là không có người nào trở về được nữa. Hồng chắc chắn đã thành quả phụ. Mọi người đều chấp nhận ngày ra đi của Dũng được coi như là ngày giỗ.
Riêng Hồng mặc dầu rất yêu chồng nhưng, chờ mãi không được, lại thấy mình hay đau ốm, cũng là một gánh nặng cho mẹ chồng, Hồng đành vâng lời lấy một người đứng tuổi góa vợ trong làng.
Nhưng rồi chuyện bất ngờ đã xảy ra, Hồng lấy chồng chưa được bao lâu, thì bỗng chàng trai trẻ ngày xưa từ trong rừng núi bí hiểm đột ngộthiện ra, rồi băng băng chạy về nhà. Đó là Vương Dũng, vừa chạy vừa gọi mẹ và vợ không ngớt.
Khi Dũng bước vào nhà thì mọi vật đều thay đổi làm anh ngẩn ngơ.Gian nhà sạch sẽ rộng rãi, đầy quí vật ngày xưa bây giờ tường mốc, rêu phong. Trong nhà trống trơn không đồ đạc, một cụ già ốm yếu ho hen đang ngồi ngẩn ngơ nhìn như không biết Dũng là ai. Còn người vợ trẻ đẹp mới cưới ngày xưa thì không thấy bóng dáng đâu cả.
Đầu óc Dũng quay cuồng tự hỏi:
- Đây là nhà của tôi sao? Bà già này là mẹ tôi phải không? Thế còn vợ tôi đâu?
Chỉ sau mấy năm vắng con, mẹ Vương Dũng đã như già đi cả chục tuổi. Bà kể cho Dũng nghe những chuyện xảy ra trong thời gian vắng nhà... sinh hoạt khổ sở... hết tin tưởng con còn sống... Nàng dâu bệnh hoạn phải cho cải giá...
Nghe xong, bao nhiêu chí khí anh hùng của Vương Dũng tiêu tan hết.Ngày nào hăm hở xung phong vào núi Đại Sơn chỉ vì vài lời nói khích, vì muốn được danh xưng can đảm nhất làng.
Nay vợ mình thành vợ người. Vương Dũng hết muốn làm anh hùng, ngồi ôm đầu gục mặt khóc như một đứa trẻ con.
Vương Dũng nhờ bạn bè đưa tin cho vợ biết mình đã trở về và xin gặp mặt một lần để tạ lỗi. Còn vợ Vương Dũng nghe tin gần phát điên.Nàng hối hận và tự trách mình. Hơn 3 năm thương nhớ, đã từ chối tất cả những trai làng xin cưới, để đến phút cuối cùng vâng lời mẹ ra đi, thì chồng lại trở về. Chịu không nổi ray rứt hối hận, Hồng bỏ ăn, bỏ ngủ và bệnh cũ lại tái phát.
Còn gặp nhau làm gì khi tất cả đều đã quá muộn, và không còn cách gì vớt vát được. Thời gian có bao giờ trở lại cho một người xử sự cách khác để có một cơ hội khác đâu! Còn gặp làm gì!
Bệnh tình của Hồng càng ngày càng nặng. Các thầy lang đều chạy hết.Các thầy chỉ thương cảm nhìn Hồng, lắc đầu nói:
"Bây giờ chỉ còn nhờ Trời!"
Vương Dũng nghe được tin ấy bèn lấy bao thuốc của anh đã hái đào được trong núi Đại Sơn, chọn một số rể cây thuốc, nhờ bạn đem đến trao cho người chồng mới của Hồng và chỉ bảo cách dùng.
Sau một thời gian uống thuốc của Dũng cho, Hồng dần dần khỏe mạnh, bớt bệnh rồi khỏi hẳn.
Người chồng mới của Hồng là một người đã lớn tuổi, rất thương cảm Hồng bị chồng bỏ nhà ra đi, ốm đau bệnh hoạn nên đã cưới Hồng để mong làm cho cuộc đời hai người bớt cô đơn. Nhưng anh ta cũng biết rõ mối tình nồng nàn của Vương Dũng với Hồng và sự chờ đợi kiên trinh nhẫn nại của Hồng. Cưới được nàng, anh cho mình may mắn nhất đời. Vì Hồng vừa xinh đẹp vừa hiền thục. Nhưng giờ đây anh không muốn hạnh phúc của mình xây dựng trên sự đau khổ của người khác. Và anh quyết định trả Hồng lại cho Dũng.
Câu chuyện bi thương ly hợp này được truyền tụng đi khắp nơi trong nước, ai nghe cũng cảm động và đồng ý rằng người đàn bà thương yêu chồng nồng nàn nên được tái hợp, nên “ Đương Qui”,nghĩa là nên trở về với chồng.
Vậy Đương Qui trong ngôn ngữ phổ thông là nên về. Qui gia, về nhà, qui phu, về với chồng, hay qui phụ về với vợ. Và cho đến bây giờ, huyền thoại Đương Qui vẫn còn được lưu truyền trong dân gian.
Huyền thoại chưa chắc đã có thực, nhưng tất cả đã xây dựng chung quanh xúc động chân thành của mọi thứ tình cảm, mà trong đó tình người là một thứ bất diệt với thời gian.
DƯỢC THẢO ĐƯƠNG QUI
Đương Qui là một vị thuốc rất thông dụng trong Đông Y. Ngoài chữa bệnh, vị dược thảo này cũng là một món thuốc bổ cho phụ nữ.
Đương Qui cũng gọi là Tần Qui hay Vân Qui. Tên khoa học là Angelica Sinensis, thuộc họ Hoa Tán. Cây Đương Qui mọc hoang trong rừng và cũng được trồng ở các tỉnh Cam Túc, Thiểm Tây, Tứ Xuyên, Vân Nam.
Trồng Đương Qui gieo hạt vào mùa thu sau 3 năm mới thu hoạch được. Rễ Đương Qui được phơi khô, hay sấy lửa nhẹ, cuối cùng phơi trong bóng mát cho thực khô.
Mặc dầu Đương Qui được coi như một vị thuốc bổ của phụ nữ nhưng cũng được dùng trong nhiều đơn thuốc để chữa các bệnh khác, có tác dụng chữa đau đầu do thiếu máu, đau lưng, đau ngực, táo bón. Chủ yếu vẫn dùng để chữa bệnh kinh nguyệt không đều, có kinh đau bụng, tổn thương ứ huyết, chân tay lạnh và đau nhức.
Đương Qui có ba phần với ba tính chất khác nhau vì tỷ lệ tinh dầu khác nhau. Qui đầu là rể chính, với bộ phận có rể, có tác dụng cầm máu và có tính cách hướng đi lên trên.
Qui thân là phần giữa hay rễ phụ lớn, có tác dụng bồi dưỡng, nuôi huyết ở trung bộ.
Quy vĩ là rễ phụ nhỏ, chủ yếu thông, có tác dụng phá huyết và đi xuống, trục ứ. Trong các toa thuốc xoa bóp trật đả cũng thường có vị Qui Vĩ.
Toàn qui thì hoạt huyết.
Trong sinh hoạt hằng ngày, Đương Qui vì có nhiều sinh tố B12 nên thường được dùng làm món ăn bổ huyết.
Bài thuốc rượu Đương Qui cũng được coi là để bổ huyết, cường tráng, trấn tĩnh, điều kinh cho phụ nữ.
Muốn ngâm rượu Đương Qui, nên dùng Toàn Qui để có tác dụng huyết dịch tuần hoàn. Đương Qui xắt lát, cùng đường phèn, ngâm ruợu trắng độ 2 tháng là có thể dùng được. Phân lượng tùy theo muốn chế nhiều hay ít. Ví dụ một lít rượu cho Đương Qui vào độ 1/3, Đường Phèn tùy khẩu vị, muốn ngọt nhiều hay ít.
Khi dùng có thể lọc bỏ Đương Qui hay ăn cả xác. Rượu này rất thơm, mỗi ngày uống một ly nhỏ. Người không uống được rượu có thể pha loãng với nước hoa quả hay nước lã.
Trong các món ăn bổ, Đương Qui thường hay được chưng cách thủy với gà, để tẩm bổ sau khi sinh đẻ hay bất cứ lúc nào thấy người yếu mệt.
Món ăn với Đương Qui được ưa thích nhất là “Ích não, dưỡng khí” rất nổi tiếng ở Hàn Quốc. Món ăn bổ càng làm cầu kỳ càng tỏ ra trọng khách.
Cách làm món này là mổ bụng cá, moi hết ruột gan, nhồi Đương Qui đã xắt lát vào bụng cá, nấu cho đến khi Đương Qui mềm, cho gia vị rất nhẹ như muối, tiêu, xì dầu, tùy ý, nhưng không nên cho hương liệu khác đậm quá, sẽ át mất mùi thơm của Đương Qui và vị ngọt tự nhiên của cá.
Món này còn được chế biến cách khác giản dị hơn với mục đích “Ngự hàn, hoạt huyết”.
Vật liệu: Cá, đậu phụ, rau cải trắng cắt nhỏ, nấm hương, ngâm mềm thái chỉ. Đương Qui xắt lát, nước dùng gà. Phân lượng nhiều ít tùy theosố người ăn. Nếu không thích cá, có thể thay bằng thịt bò, thịt gà hay thịt thăn heo tùy thích.
Trước hết đổ nước dùng vào soong hay nồi, cho tất cả Đương Qui vào. Nấu to lửa vài phút, bớt lửa nhỏ nấu độ 20 phút cho Đương Qui mềm, bao nhiêu chất bổ hay tinh hoa của Đương Qui đều tiết ra, nếu khô cạn thì thêm nước dùng. Cho tất cả vật liệu vào nồi theo thứ tự lâu hay mau chín, thịt hay cá trước, đến nấm hương, đậu phụ. Sôi đủ chín thịt mới cho rau vào, nêm xì dầu hay muối vừa miệng, chờ canh sôi lại, lập tức tắt lửa múc ra tô lớn. Món này tuy vật liệu giản dị, nhưng mùi vị rất thanh tao và ngon thơm không thể tả.
Cháo Đương Qui và Hồng Hoa
Cháo ăn để điều hòa kinh nguyệt, trị chứng hư lãnh.
Vật liệu: Đương Qui 8gr, Hồng Hoa 3 gr (Hồng Hoa đây là một thứ hoa dược thảo) gạo một bát. Nuớc dùng gà 12 chén, lá rau cần thơm, hành, gừng, muối dầu mè, mỗi thứ một ít.
1) Xắt lát Đương Qui, bỏ vào nồi chung với Hồng Hoa và hai bát nước, nấu nhỏ lửa cho đến khi còn lại một nửa.
2) Lấy nước dùng gà với gạo nấu thành cháo, cháo chín rồi để lửa nhỏ, nấu nhừ đến 80%, cho Đương Qui và Hồng Hoa đã nấu sẵn vào, nấu thêm thật lâu, quấy luôn kẻo sát nồi, đừng để cháy. Sau khi cháo thật nhừ nhuyễn, cho rau cần, hành gừng, dầu mè vào, nêm muối vừa ăn.
Gà chưng Đương Qui
Vật liệu:
1) Gà cắt từng miếng nhỏ vừa ăn, rửa sạch, ướp muối, cho vào thố hay bát to.
2) Gừng xắt lát cho vào xào chín với một thìa dầu mè. Cho tất cả vào thố cùng với Đương Qui cũng đã xắt lát.
3) Cho một cốc rượu trắng, hai cốc nước lã đun sôi vào thố, chưng cách thủy độ nửa giờ, coi chừng kẻo nước khô cạn cháy nồi.Khi Đương Quy được chưng đủ lửa sẽ có mùi thơm ngát.
Ngoài chưng với thịt gà, thịt bò, thịt dê, thịt heo, ai kiêng thịt hay ăn chay, có thể dùng đậu phụ, các thứ nấm và các thứ đậu khác tùy thích để thay thế.

Thứ Ba, 20 tháng 1, 2009

Lá Xanh Barley - GREEN BARLEY



BS Đặng Vũ Thúy Đoan tốt nghiệp năm 1974 từ trường Đại học Y khoa Sàigòn, đang hành nghề tại Úc Châu. Bà đã để tâm tìm hiểu nghiên cứu cây cỏ thiên nhiên trong việc ngừa và trị bệnh. Kỳ này, chúng tôi hân hạnh đăng bài cây thuốc Barley, được xem như thuốc hồi sinh thiên nhiên (nature's miracle rejuvenator) .Barley, tên khoa học là Hordeum vulgare, được sách Trung Hoa gọi là Đại Mạch , không phải là bo-bo. Hạt bo-bo chúng ta thường thấy trong chè sâm bổ lượng có tên khoa học là Coix lacryma-jobi, sách thuốc Tầu gọi là Ý dĩ, tiếng Anh gọi là Job's Tears, hay Coixseed.Trong bài này, tác giả có nhắc đến chứng thống phong (Gouty Arthritis) mà khá nhiều người đàn ông VN bị chứng này hành hạ. Những người quan niệm "nam vô tửu như kỳ vô phong" hay chén thù chén tạc (nhất là thời gian trong quân ngũ) chừng vào tuổi trung niên hay bị Uric Acid quá nhiều trong máu, đóng thành crystal tại khớp xương nhất là ngón chân cái và gây đau nhức. Có người đã dùng bột Green Barley được khỏi đau.Quyển sách "Green Leaves of Barley" do bác sĩ Mary Ruth Swoth và bác sĩ David Darbo viết, tôi may mắn được đọc nhờ mượn được từ bà cụ người Úc. Theo lời bà cụ thì ông cụ bị bệnh đường ruột (inflammatory bowel disease), đau bụng, đi cầu nhiều lần trong ngày, sụt ký. Thuốc do các bác sĩ cho không giúp được ông cụ. Thời may có người bạn cho bà cụ mượn quyển sách về Green Barley. Bà cụ cho biết ông cụ dùng Green Barley đã 10 tháng và nay thì cụ hoàn toàn khỏe mạnh, đã lên ký trởlại. Bây giờ chúng ta cùng tìm hiểu về Barley.Barley là một trong nhóm ngũ cốc gạo, lúa mì, bắp, lúa mạch. Barley được trồng trên vùng cao nguyên, khí hậu lạnh nên không bị các loài sâu bọ, nấm mốc tấn công. Barley có chứa 67% tinh bột, 12.8% proteine (một tỷ lệ hoàn hảo trong dinh dưỡng). Đáng tiếc, trước kia người ta chỉ biết dùng Barley trong thực phẩm cho gia súc và làm rượu bia. Đối với các nông dân, barley làm các mảnh đất khô cằn của họ trở nên phì nhiêu (a healer of the land). Với đặc tính như vậy, Barley có thể giúp con người bệnh hoạn trở nên lành mạnh.Tổ sư y khoa Hippocrates từng dạy: "Khi bị đau yếu, nên ăn cháo barley (barley gruel is better than all other cereal food in taking care of acute diseases, the finest barley should be used)." Nước barley rất tốt cho những ai bị bệnh đường thận như sạn thận và bệnh đường ruột. Cách làm nước Barley: 50gr whole grain barley nấu với 3 phần nước cho cạn còn một nửa. Nước Barley trộn với nước chanh rất tốt cho bệnh suyễn, ho, đau cổ họng. Nhờ sự khám phá của bác sĩ người Nhật Yoshihide Hagiwara, ngày nay chúng ta có được bột lá xanh Barley để làm nước uống. Bác sĩ Hagiwara đã bỏ ra hơn 10 năm nghiên cứu hơn 300 loại cây xanh, từ củ, cành, đến lá, hoa; sau cùng ông đã tìm ra một thứ cây có chứa các chất dinh dưỡng hơn tất cả. Đó là cây lúa non barley. Từ cây lúa non barley, chúng ta có bột xanh Barley (Green Barley powder) mà bạn có thể tìm mua dễ dàng ở các tiệm health food, hoặc một số tiệm thuốc tây.Lá non Barley là nguồn cung cấp hầu hết các amino acid chính của cơ thể, nó cũng chứa các chất sinh tố B (B1-B6-B12), C-A-D-E-K, folic acid và các khoáng chất cần thiết cho cơ thể như Copper, Iron, Zinc. Chất quan trọng nhất trong lá non barley là Chlorophyll (chất xanh diệp lục tố). Chlorophyll có tính kỳ diệu là làm mất đi mùi hôi, vì vậy ta có thể tìm thấy chlorophyll trong rất nhiều sản phẩm như kem đánh răng, thuốc súc miệng, toilet tissue, air purifiers, foot pads, cologne, bubble bath, thuốc lá, thuốc ho. Chlorophyll rất dễ hấp thụ qua đường ruột. Ta có thể so sánh Chlorophyll của thực vật như máu đỏ của động vật. Chlorophyll kích thích sự tăng trưởng của tế bào và các mô liên kết, giúp máu đến tế bào nhiều hơn, cung cấp dưỡng khí cho tế bào, giúp cơ thể mau lành mạnh, đặc biệt là các vết thương, vết loét, kể cả vết loét trong bao tử, trong bệnh đường ruột. Trong bệnh đường tiết niệu, chlorophyll được cho là có thể làm chậm sự tạo sạn thận.Đồ ăn thức uống, khi được tiêu hóa sẽ tạo ra chất acid hoặc chất kiềm trong cơ thể. Các thức ăn tạo acid được kể là đường, mỡ, thịt – một số trái cây như cranberry, mận…. Các thức ăn tạo kiềm được kể là hầu hết các thứ rau, các loại hạt (nuts), các thứ trái cây, kể cả cam, chanh, bưởi. Chúng tuy chua, song qua quá trình tiến hóa, chúng lại tạo chất kiềm alkalin. Nếu bạn ăn cam chanh mà bị khó chịu là vì cơ thể bạn đã có quá nhiều acid sẵn, cam chanh khơi động các chất acid đó để tìm cách loại bỏ nó. Bạn hãy ăn ít một và tăng dần cho đến khi cơ thể không còn bị khó chịu nữa. Barley còn chứa một số lớn các diếu tố (enzymes) cần thiết cho các phản ứng hóa học của cơ thể, biến đổi và loại bỏ các chất độc khỏi cơ thể, làm giảm hiện tượng sưng trong bệnh, viêm khớp, và quan trọng hơn cả là phòng chống ung thư.Đến đây chắc bạn rất muốn biết các bằng chứng khoa học về sự lợi ích của barley (evidence-based medicine). Với khuôn khổ hạn hẹp của một bài báo, tôi chỉ có thể trích dịch một hai khảo cứu sau đây.Bác sĩ Hagiwara đã thực hiện ở bệnh viện da Muto năm 1977 với 38 bệnh nhân tuổi từ 10 đến 47 ị cách chứng bệnh ngoài da như mụn mủ trên mặt, vết nám, bệnh ngứa mãn tính (eczema). Cứ 30 phút trước bữa ăn, bệnh nhân được cho uống Green Barley Powder trộn trong một ly nước, ngày uống 3 lần. Sau 3 tháng, kết quả thành công là 75%, nhất là với bệnh dị ứng da (eczema).Bác sĩ Osamu Yokono, Đại học Tokyo đã cho các bệnh nhân bị bệnh viêm tụy tạng cấp tính (acute pancreatitis) uống Barley juice, 29 trong số 34 trường hợp có kết quả khả quan.Bác sĩ Hagiwara và các cộng sự viên đã tìm được 2 chất trong Green Barley Juice là hexacosyl alcohol và B-sitosterol có tính làm giảm cholesterol trong máu, cơ thể chưa được hiểu rõ, còn trong vòng nghiên cứu. Trước khi chấm dứt, mời các bạn cùng đọc một số thư độc giả được in trong sách được tái bản nhiều lần – 1987-1990-1992- 1993-1994- 1996 (là quyển sách tôi đang đọc). Sung sướng và tràn đầy năng lựcSau cuộc mổ vì gẫy 2 đốt sống cổ, tôi cứ phải đeo cái brace nặng nề để đỡ đau cổ. Tôi rất chán nản đến nỗi phải uống thuốc trầm cảm. Thuốc làm tôi lên ký, buồn ngủ. Tôi bỏ thuốc thì lại khổ sở vì bệnh trầm cảm. Cám ơn Chúa đã cho tôi gặp được người bạn mách tôi Barley juice. Tôi đã dùng barley juice được 5 tuần nay, cảm thấy như được hồi sinh, hạnh phúc, đầy sinh lực. Cái cổ không còn đau nữa, tôi lại có thể trở lại sinh hoạt nơi nhà thờ.Điều quá tốt trở thành sự thựcVào tuổi mới 37, tôi đã có quá nhiều vấn đề sức khỏe. Mổ xẻ cũng nhiều lần, kể cả thay khớp háng. Tôi phải uống Feldene, thuốc giảm sưng cho đỡ đau. Có người bạn nói với tôi về Barley juice. Tôi bèn dùng thử. Đó là chuyện một năm qua, nay tôi không còn phải đụng đến Feldene nữa. Khớp háng hoàn toàn không còn bị đau nữa, chứng nhức đầu cũng hết, ngủ cũng ngon, cảm cúm cũng không còn. Thuốc chống dị ứng cũng không còn cần đến. Warts biến mấtTôi bắt đầu uống Barley juice từ ba tháng nay. Vào tuần thứ sáu tôi không tin nơi mắt tôi khi tôi khám phá ra hai cái mụn cóc trên bàn tay phải của tôi đã biến mất. Cái mụn đó đã có trên hai mươi năm. Bác sĩ đốt đã nhiều lần song nó cứ mọc lại. Nay, tôi thường xoa các ngón tay vào nhau để cảm thấy thích thú rằng chúng hoàn toàn bình thường sau bao nhiêu năm. Không còn nằm bẹp trên giường nữaTôi bị bệnh Lupus, một loại bệnh phong thấp ảnh hưởng đến các mô liên kết làm đau nhức khắp mình. Tôi cứ phải nằm trên giường không dám cử động vì đau đã chín năm rồi. Người hàng xóm mách chúng tôi Barley juice, sau hai tháng bạn bè không còn nhận ra tôi nữa, họ tưởng chồng tôi mới cưới một cô vợ trẻ. Cứ tiếp tục như thếChồng tôi bị bệnh tiểu đường đã hơn ba mươi năm, hằng ngày phải chích Insulin từ 80-100 units sáng chiều. Sau khi uống Barley juice được vài tháng, lượng Insulin chỉ còn có 30-40 units. Con mắt của anh ấy đã bị ảnh hưởng của bệnh tiểu đường phải mổ bằng tia laser, nhưng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu. Kỳ khám mắt này bác sĩ ngạc nhiên và bảo anh cứ tiếp tục những gì anh làm. Aùp huyết của anh ấy thường 160/130 và nay thì xuống 120/74.CÁCH DÙNG GREEN BARLEYNên nhớ Green Barley Powder có nhiều sinh tố và diếu tố (enzymes) vì vậy nó sẽ bị hủy trong môi trường nóng hoặc đông lạnh. Vì vậy đừng để bột Green Barly phơi ra ánh nắng hoặc trộn nước nóng, cũng đừng để trong tủ lạnh. Pha một hoặc hai muỗng cà phê bột Green Barley trong một ly nước lạnh. Nên uống lúc bụng trống, tức 30 phút trước bữa ăn hoặc 2 giờ sau bữa ăn. Nếu bạn bị các chứng bệnh kinh niên, như tiểu đường, đau khớp, bệnh tim mạch, bạn nên uống ngày 3 lần (4-6 muỗng một ngày). Trẻ nhỏ: uống 1/4 muỗng. Trẻ lớn: uống 1/2 muỗng. Theo bác sĩ Hagiwara, người lớn có thể dùng từ 10 đến 20 muỗng một ngày.Nếu bạn cảm thấy khó chịu khi uống Barley Juice, bạn nên mừng vì cơ thể bạn đang loại chất độc, bạn nên giảm phân lượng trong vài ngày chứ đừng bỏ hẳn. Ít nhất bạn phải uống Green Barley từ 4 đến 6 tháng, bạn mới mong có hiệu quả. Song có nhiều người nhận được hiệu quả của Green Barley trong vòng vài tuần. Ghi chú: Bài Green Barley này tôi đã cho đăng trong mục Y học thường thức của báo Người Việt Queensland (Úc Châu) số báo 213 hồi tháng 11/2005. Một số bệnh nhân đã dùng Green Barley. Một điều tôi học được từ các báo cáo của bệnh nhân và kết quả thử máu là Greeen Barley rất công hiệu làm giảm lượng acid uric trong máu và rất công hiệu trong điều trị bệnh thống phong (gout). Tôi cũng khá ngạc nhiên với kết quả. Tôi không có các khảo cứu khoa học như chia ra 2 nhóm bệnh nhân, nhóm dùng Green Barley, nhóm dùng placebo v.v.. tôi chỉ có một số trường hợp thôi, các bạn có thể cho là tầm xàm, lang băm… thì tùy các bạn. Green Barley đối với một số người cũng hơi khó uống vì cómùi cỏ non và ly nước thì mầu xanh lè. Song uống quen thì không khó uống đâu.Sau đây là một trường hợp:Ông H.D., ngoài 50, lần đầu tiên tôi gặp 10 năm về trước, ông này bị gout attack rất thường xuyên, có lúc phải ngồi xe lăn, lúc thì sưng đầu gối, lúc thì mắt cá chân, lúc thì cổ tay. Các thuốc trị gout như Zyloprim, Colgout, Indocid cũng chỉ giúp tạm thời. Bà vợ kể với tôi rằng ông ấy nói rằng chẳng có bác sĩ nào chữa được cho ông ấy đâu, bác sĩ nào thì cũng chừng đó thuốc. Tôi bèn giớithiệu ông ta đến bác sĩ rheumatologist nổi tiếng. Bác sĩ này cũng lấy nước đầu gối thử để xác định là Gout, chích steroid, cho uống Zyloprim từ 100mg tăng dần lên 300mg v.v…Ông ấy uống thuốc đúng như lời dặn, gout cũng có bớt, không bị attack nặng nề nhưng vẫn nay đau cổ tay, mai đau đầu gối. Có kỳ thử máu về cơ năng gan, tôi thấy ALT-AST lên cao, tôi nói: "Có thể anh dùng Zyloprim lâu ngày gan hơi bị ảnh hưởng rồi, nhưng bỏ thuốc đâu có được, thôi thì anh uống thử Green Barley xem, sách vở kể Green Barley là một trong những thứ giúp lọc gan thận đó. Thời gian đó là vào tháng 11/2006. Sau Tết ta (2/2007), người vợ đến phòng mạch kể với tôi là: "Hôm Tết ôngấy thử uống bia mà không thấy bị gout nó hành, ông ấy tuyên bố là khỏi gout rồi." Tôi hỏi thêm thì biết ông uống Green Barley được ba tháng rồi. Ông cũng bỏ cả uống Zyloprim. Acid uric vẫn không thay đổi (0.35). Người vợ còn nói thêm: "Green Barley của bác sĩ truyền qua Pháp, Canada, Mỹ rồi đó. Ông ấy phone cho hết bạn bè (ông này thuộc binh chủng Mũ đỏ, bạn trong quân ngũ nhiều, mà các ông nhà binh thì hay nhậu nên dễ bị gout). Và đã một năm trôi qua, ông này không bị gout attack hành hạ nữa.Green barley ở Mỹ có bán trong các tiệm Whole Foods Store. Loại có nhãn hiệu Green Magma được chế biến theo công thức của bác sĩ Hagiwara, giá bán $32.99 cho một hộp Có thể mua cua vitacost.com thì cùng giá nhưng hộp to gấp đôi. Tức là rẻ được một nửa.

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2009

Thức Ăn Chay

THỨC ĂN CHAY CÓ TÁC DỤNG PHÒNG CHỐNG UNG THƯ
Gần đây một nhóm các bác sĩ Pháp đã tiến hành hàng loạt cuộc điều tra nghiên cứu và phát hiện thấy: có tới 30% số bệnh ung thư liên quan trực tiếp với thói quen ăn uống của người bệnh
Viện khoa học sức khỏe nước Pháp mới đây nhất đã cho công bố bản báo cáo điều tra "Ắn uống với bệnh ung thư" trong đó nêu rõ: thực phẩm chứa nhiều mỡ, sữa nguyên bơ, thịt và những thức ăn có axít béo bão hòa không chỉ dễ gây nên các bệnh ung thư - nhất là ung thư kết tràng và ung thư trực tràng - mà còn có thể gây ra các bệnh tim mạch.
Năm 1997 Tổ chức Y tế thế giới (WHO) đã có bản báo cáo nghiên cứu nêu rõ trên thế giới hiện có hơn 10 triệu người bị ung thư ít nhất là 30%-40% trong số đó nếu biết điều tiết việc ăn uống ngay từ thời kỳ đầu sẽ có thể ngăn ngừa được bệnh ung thư. Các chuyên gia khuyến cáo mọi người nên ăn ít các loại thực phẩm có nhiều mỡ cũng như thứ có chất gây ra ung thư như thực phẩm ướp muối, hun khói, quy nướng... đồng thời nên ăn nhiều hoa quả, rau xanh và thức ăn nhiều chất xơ.
Tỏi và hành tay có tác dụng phòng chống ung thư đường tiêu hóa
Tỏi và hành tây là thực phẩm chống ung thư đã được giới y học xác định và công nhận, bởi vì tác dụng chống ung thư của chúng ta khá rõ rật.
Các điều tra về bệnh truyền nhiễm cho biết: trong số lượng những người hay ăn tỏi sống, tỷ lệ mắc bệnh ung thư dạ dày rất thấp. Nguyên nhân chính là do tỏi có thể làm giảm đáng kể hàn lượng nitrite trong dạ dày và giải thấp khả năng tạo ra nitrosamine, điều này có tác dụng rất tốt giúp cơ thể phòng chống được ung thư.
Hiệu quả phòng chống ung thư của hành tây và tỏi tương tự nhay. Các nghiên cứu y học phát hiện thấy, trong hành tây có chất vescalin (C27H20O8), đây là chất chống ung thư tự nhiên. Nghiên cứu chỉ rõ những người thường xuyên ăn hành tây có tỷ lệ ung thư dạ dày thấp hơn 25% so với những người ăn ít hoặc không ăn hành tây và tỷ lệ chết do ung thư dạ dày cũng thấp hơn 30%.
Cà rốt, cà chua có tác dụng phòng chống ung thư vú, ung thư dạ dày
Những năm gần đây, các nghiên cứu y học đã không ngừng chứng minh rằng: cà chua, cà rốt và các loại rau màu xanh, màu vàng có tác dụng phòng ngừa bệnh ung thư. Trong củ cà rốt có chứa nhiều carotere (tiền vitamin A) có khả năng chuyển hóa thành vitamin A. Nghiên cứu phát hiện thấy, những người thiếu vitamin A có tỷ lệ ung thư cao gấo hơn 2 lần so với người bình thường.
Ngoài ra, cà rốt còn chứa nhiều chất xơ, rất có lợi đối với cơ thể. Chất lycopene (C40H56) trong quả cà chua cũng là chất chống oxy hóa, có thể trung hòa được các gốc tự do, rất có lợi trong việc phòng chống các bệnh ung thư vú, ung thư dạ dày và ung thư đường tiêu hóa.
Uống trà có thể phòng chống ung thư gan, ung thư dạ dày
Rất nhiều chuyên gia công nhận rằng, uống trà có thể phòng ngừa ung thư dạ dày. Chè không những có khả năng ức chế việc hình thành chất ritrosamine - gây nên ung thư dạ dày, đồng thời còn có tác dụng ức chế khá mạnh đối với các chất gây ra ung thư khác. Thí nghiệm trên động vật đã chứng minh cho thấy, sau khi tiêm tế bào ung thư cho chuột rồi cho chúng uống nước chè liên tục, các khối u ác tính xuất hiện tương đối ít.
Nghiên cứu cho thấy, một trong những thành phần chính của lá chè là phenylpolyphenol, chất này sẽ kết hợp với chất gây ra ung thư, làm cho nó bị phân giải, giảm thấy hoạt tính gây ung thư, từ đó ức chế sự phát triển của tế bào ung thư.
Tác dụng chống ung thư của hải đới, tảo biển
các nhà khoa học cũng phát hiện thấy hải đới và tảo biển không những chứa nhiều vitamin E và chất xơ thực vật mà còn có khá nhiều nguyên tố vi lượng Iốt. Thí nghiệm cho hay, ăn uống thiếu Iôt sẽ là một trong những nguyên nhân gây ra ung thư vú. Các chuyên gia cho rằng, sở dĩ phụ nữ Nhât Bản có tỷ lệ ung thư vú thấp là do trọng lượng cơ cấu bữa ăn của người Nhật có nhiều hải đới và các loại rong tảo biển. Trong tảo biển còn chứa nhiều cabi, Iôt có khả năng phòng chống ung thư tuyến giáp trạng và ung thư kết tràng.
Các loại nấm ăn, mộc nhĩ có tác dụng phòng chống ung thư rất tốt
Các nhà khoa học Mỹ và Nhật đã phát hiện thấy, trong rất nhiều loại nấm ăn có chất chống ung thư, trong đó bao gồm nấm hương, nấm đông, nấm rơm... kể cả mộc nhỉ đen và mộc nhĩ trắng. Nghiên cứu đã chứng minh chất polysacharide trong nấm đông có tác dụng phòng chống ung thư rất mạnh. Polysaccharide có trong mộc nhĩ trắng và mộc nhĩ đen cũng là chất chống ung thư khá hiệu nghiệm. Những thành phần khác trong các loại nấm như chất xơ và calci cũng có tác dụng phòng chống ung thư, nâng cao sức đề kháng cơ thể.
Thức ăn từ đậu có thể phòng chống ung thư vú, ung thư kết tràng
Đậu phụ, tào phở, sữa đậu nành và các chế phậm từ đậu, là những thức ăn ngọn, dễ tiêu, điều quan trọng là đậu tượng rất giàu chất dinh dưỡng. Theo các chuyên gia, trong đậu tương chứa nhiều phytohorenme, có khả năng ức chế sự tạo thành estrin trong cơ thể. Nếu estrin trong cơ thể vượt quá mức sẽ dễ gây ra ung thư vú, vì thế các thức ăn từ đậu có hiệu quả rất tốt giúp chị em phụ nữ phòng ngừa bệnh ung thư do ảnh hưởng của estrin gây ra, đặc biệt là ung thư vú. Các chuyên gia còn cho biết trong các chế phẩm tử đậu có 5 chất ức chế sự phát triển của tế bào ung thư. Thường xuyên ăn đậu phụ có thể giảm bớt một nửa nguy cơ mắc bệnh ung thư kết tràng.
PHẠM VĂN TRUNG
(Theo Tạp chí Overseastiding of china)

Trứng Và Sữa

Ăn chay có ăn trứng gà và uống sữa bò được không?
Trả lời E-mail của em Phi Lê, ở Arizona
Người Phật giáo Ðại thừa ăn chay, thường không ăn trứng, không uống sữa bò, và các sản phẩm biến chế từ sữa bò vì họ không muốn tiếp tay giết hại sinh mệnh hay làm đau đớn đến các súc vật.
Mặc dù trứng gà được sản xuất tại Hoa Kỳ không có mầm sống, nhưng những con gà mái phải chịu cực khổ vì bắt buộc phải ăn nhiều, đẻ nhiều và đẻ ra trứng thật to.
Còn sữa bò, ai cũng biết, có chứa chất protein thịt động vật. Mặc dù uống sữa bò không có tổn thương đến sinh mạng con bò, nhưng vì bò mẹ phải đau đớn vì thường xuyên bị chích thuốc kích thích tố BGH để sản xuất thật nhiều sữa cho con người bú. Kích thích tố BGH tạo nên sức ép lớn từ cảm giác đến cơ thể, các bộ phận bị ép lớn và rộng thêm ra, từ chân cẳng đến bầu sữa, bầu vú sữa lớn đến nỗi họ phải dùng những túi nâng vú để nâng đỡ sức nặng và để cho vú khỏi chạm đất. Năm 1930 trung bình một con bò vắt sữa sản xuất được 12 pounds sữa, đến năm 1988 sự sản xuất gia tăng đến 39 pounds và ngày nay 49 pounds một ngày. Ðối với người Hoa Kỳ, có hai lý do chính để họ không ăn trứng gà là giảm cholesterol và ngăn ngừa bệnh có thể gây chết người do vi khuẩn salmonella đem lại.
Trước đây chúng ta sợ lòng đỏ trứng gà vì một lòng đỏ trứng gà loại vừa có chứa tới 213 mg cholesterol và cứ mỗi 100 mg cholesterol chúng ta ăn vào, hàm lượng cholesterol trong máu gia tăng lên năm chấm (0.5). Ngày nay thêm một lý do khác để chúng ta sợ, vì trứng gà có nhiễm vi khuẩn salmonella. Theo báo cáo gần đây của cơ quan USDA thì mỗi năm có khoảng 2,3 triệu đến 46, 8 tỷ quả trứng gà sản xuất tại Hoa Kỳ bị nhiễm vi khuẩn salmonella và có thể dẫn tới 661.663 người lâm bệnh mỗi năm bao gồm 3.300 người phải vào nhà thương và 390 người chết. Họ cũng ước lượng xác xuất trứng bị nhiễm là 1 cho mỗi 10.000 quả khi ra khỏi các lò sản xuất. Trứng bị nhiễm sau đó còn cao hơn, do bởi chuyên chở và không giữ đúng nhiệt độ lạnh đòi hỏi là 40 độ F khi tồn trữ.
Trong chương trình truyền hình Dateline NBC tháng Tư 1998, họ đã cho thấy rằng trứng gà sản xuất tại Ohio tồn trữ lâu đến một tháng được lau rửa, cho vào hộp và đánh dấu ngày mới lại rồi phân phối đi các siêu thị ở 27 tiểu bang. Theo Dateline, những trứng cũ thường được bỏ chung vào với trứng mới trong hộp mới.
Ðược biết trong 50 tiểu bang chỉ có tiểu bang Wisconsin là ngăn cấm không cho "rewashing" và "redating" trứng. Các khoa học gia cho rằng vi khuẩn salmonella nảy sinh nhanh chóng ở nhiệt độ 50 độ F. Nếu trứng giữ ở nhiệt độ trong phòng bình thường vi khuẩn sẽ tăng nhanh gấp 100 lần. Dateline chỉ cho thấy rằng nhiệt độ ở một nhà máy sản xuất trứng Ohio là 53 độ.
Còn về sữa bò, người Hoa Kỳ cũng đang dần dần hay thế bằng sữa đậu nành vì theo Ủy Ban Y Sĩ Trách Nhiệm Y Khoa Hoa Kỳ cho biết như sau:
· Sữa bò và các phó sản của sữa chứa nhiều chất béo bão hòa và chất cholesterol, không tốt cho sức khỏe.
· Sữa bò là nguồn dị ứng (allergy) cho nhiều người. Có người uống sữa bò bị khó thở, ngứa da, hay nổi mụn..
· Giống như thịt động vật, sữa bò và các phó sản của sữa thường bị nhiễm độc (contaminant), từ thuốc diệt trùng (pestticides) cho đến thuốc kháng sinh (antibiotic). Theo nhiều nghiên cứu gần đây, cứ một trong ba hộp sữa bò bày bán tại siêu thị có nhiễm chất kháng sinh mà các nhà sản xuất bò đã trộn vào thức ăn cho bò. Hai mươi bẩy loại thuốc kháng sinh khác nhau và ba mươi ba loại thuốc khác được cho phép dùng trong kỹ nghệ nuôi bò và kỹ nghệ sữa bơ tại Hoa kỳ ngày nay. Bác sĩ Stuart Levey thuộc viện đại học Tufts University Hoa Kỳ đã báo động tình trạng nguy hiểm sức khỏe khi các thuốc trụ sinh không còn hiệu dụng trị bệnh đối với những người vốn đã có sẵn antibiotic trong cơ thể. Hàng năm có hơn 10 ngàn người Hoa kỳ chết vì lý do này.
· Chất kích thích tố BGH làm cho bò nhiều sữa có trong sữa bò có thể đem lại những nguy cơ về chứng bệnh ung thư vú và tử cung của phụ nữ.
· Sữa bò có liên hệ đến bệnh tiểu đường Insulin-dependent. Các khoa học gia đã tìm thấy những chứng cớ cho rằng chất kháng sinh trong sữa bò đã phá hủy các tế bào sản xuất ra insulin trong cơ thể.
Ðó là câu trả lời rõ ràng cho em. Tùy sự suy nghĩ và lối sống của em, em có thể tự chọn lối ăn thích hợp cho mình.
Cầu chúc em thân tâm thường an lạc.
BBT
source: thuvienhoasen.org

Đề phòng sưng tuyến tiền liệt


Sau đây là bài viết của tác giả Thái Huệ Sơn:

Tôi xin thuật lại cho bạn đạo nghe một chuyện khó tin mà có thật: Đầu năm 1990, tôi còn ở Saigon, được chính quyền CS cấp hộ chiếu (passport) cho cả gia đình sang định cư bên Mỹ theo diện HO. Lúc xong mọi thủ tục đợi ngày đăng ký chuyến bay lên đường, thình lình tôi bị cảm sốt. Tôi uống thuốc cảm hai ngày, cơn sốt không thuyên giảm mà lại biến chứng sang bí đái. Thế rồi bọng đái lói tức và sưng to lên như quả dừa. Tôi vội vàng đi khám bác sĩ chuyên môn về thận và đường tiểu. Bác sĩ Nam lên án bệnh tôi là u xơ tiền liệt tuyến (ulcère de la prostate), nên trị cho tôi bằng nhiều thứ thuốc trụ sinh. Qua nhiều ngày trị liệu, bệnh không thuyên giảm mà lại còn hành thêm.
Đường tiểu bế tắc hoàn toàn, cơn sốt không giảm. Tôi đi rọi quang tuyến X và siêu âm, kết quả vẫn là chứng u xơ tiền liệt tuyến.
Tôi đến bác sĩ chuyên khoa về thận và đường tiểu khác, bác sĩ Hùng, ông khuyên tôi nên đi vào bệnh viện giải phẩu gấp, nếu không thì sẽ nguy đến tính mạng. Tôi yêu cầu bác sĩ Hùng đút ống thông (sonde) lấy nước tiểu ở bọng đái ra. Nước tiểu lấy ra 2 lít rất hôi tanh. Làm sondage rồi tôi thấy dễ chịu, bớt sốt, nhưng vẫn còn bí đái và đau thốn bàng quang. Ngoài Âu dược uống vào liên tiếp, tôi còn áp dụng ngoại khoa châm cứu và đủ thứ thuốc Nam do thân nhân, bạn bè bày biểu, nhưng đường tiểu vẫn bế tắc. Hằng ngày tôi phải đến Bác sĩ Hùng làm sonde một lần để lấy nước tiểu ra. Bác sĩ Hùng đặt cho tôi một dụng cụ mang luôn vào mình để mỗi lần mắc tiểu mở nắp ra, khỏi phải làm thông thường xuyên, sợ trầy trụa trong ống dẫn nước tiểu và nhiểm trùng bàng quang. Dụng cụ đó gây cho tôi sự bực bội khó chịu, nên tôi gỡ ra. Hơn nửa tháng trời mà bịnh vẫn trầm trọng, tôi đành phải tính việc đi vào giải phẩu bệnh “u xơ tiền liệt tuyến”, để xin giúp đở nhập viện.
Bác sĩ Trí thấy tôi sắp gần ngày đi Mỹ, nên khuyên tôi rằng: “Bác nên đợi sang Mỹ rồi sẽ mổ, ở Việt Nam chẳng những thiếu thuốc men, mà hậu quả không bảo đảm cho bằng khoa giải phẩu tối tân ở nước ngoài. Vậy cháu cho bác một loại ống thông để bác về nhà mỗi ngày tự làm sonde lấy 2 lần hầu cầm cự đợi ngày đi Mỹ. Ngoài ra bác cứ uống thuốc liên tiếp may ra bệnh sẽ thuyên giảm.
Tôi áp dụng theo lời chỉ dẫn của bác sĩ Trí, tự làm thông lấy 2 lần để cầm cự. Bịnh không hành hung nhưng đường tiểu vẫn bế
tắc.
Cùng đường tuyệt vọng, tôi van vái Trời Phật. Bỗng nhiên một đêm nọ tôi hồi nhớ lại thầy tôi đã dạy khi xưa như sau:
-Tao cho mầy toa thuốc chủ trị bịnh “thận hư khí suy” để sau khi có bịnh lấy ra mà dùng,đừng lạm dụng thuốc tây mà nguy đến
tính mạng. Ngày biên toa thuốc và còn có ký tên vào đó. Việc đó xảy ra năm 1942, gần 50 năm sau tôi mới nhớ. Tôi bèn lấy toa thuốc dể trên bàn thờ van vái.
Sáng hôm sau tôi bảo vợ ra tiệm thuốc bổ luôn 3 thang đem về sắc cho tôi uống. Uống liên tiếp trong 3 đêm. Bỗng nhiên đêm nọ, khi mắc tiểu tức lói ở bọng đái, tôi đi tiểu tiện, thì tự nhiên đường tiểu thông trở lại. Tôi mừng quá, chẳng khác nào một cơ sở đóng cửa nghỉ việc lâu ngày, nay mở cửa hoạt động trở lại. Tôi mừng quá nhưng chưa dám vội tuyên bố. Hôm sau tôi bảo vợ hốt luôn 4 thang nữa về sắc cho tôi uống. Uống đủ 7 thang thì lành bịnh, sức khỏe phục hồi gần như bình thường. Tôi tuyên bố cho vợ tôi biết: Tôi được thuốc tiên mà qua khỏi cơn tử bịnh. Cả nhà tôi đều vui mừng hơn được vàng.
Tiếng đồn vang ra, bà con lối xóm tới thăm hỏi. Tôi thuật lại tự sự. Ai cũng lấy làm lạ và xin tôi sao ra cho toa thuốc dể dành hộ thân, nhưng phải phóng ảnh để lấy được chữ ký của thầy tôi.
Tôi đến các bác sĩ chữa trị để báo tin bịnh tôi đã khỏi, không cần phải giải phẩu.
Họ đều ngạc nhiên. Có người lại nói:
“C’est incroyable”. (Thiệt không thể tin được)
Thật là khó tin mà là sự thật.
Khi tôi sang Mỹ rồi, vợ tôi gởi thư qua cho biết, có nhiều bạn đạo bị bịnh sạn thận, bí đái, bịnh viêm mũi, bịnh suy nhược, đến xin toa về uống, linh nghiệm phi thường. Hầu như toa thuốc trị bá bịnh, ai cũng cho là thuốc tiên.
Tôi nghĩ lại, người tu hành mà bị giải phẫu thì về sau khó tu lắm là vì cơ thể đã bị thương tổn rồi. Tôi nghĩ thương cho thân tôi, tôi nghĩ đến các bạn già như tôi, nếu gặp phải chứng bịnh như tôi mà phó thác cho Tây Y, lên bàn mỗ thì khổ biết bao, cho nên tôi viết ra bài nầy, và đăng lên bài thuốc tiên đã cứu bịnh cho tôi, để quí bạn đạo tùy nghi sữ dụng khi cần. Toa thuốc nầy chuyên trị về bệnh « suy thận, hư khí »
Và các biến chứng của nó. Kính mong giúp ích được phần nào cho quí bạn.
THÁI HUỆ SƠN

Toa thuốc bổ khí bổ thận:

1. Thục địa 3 chỉ
2. Hoài Sơn 3 chỉ
3. Trạch tả 3
4. Đơn bì 2
5. Táo Ngọc 2
6. Phục linh 2
7. Hắc Đổ trọng 3
8. Ngưu tất 3
9. Bạch truật 2
10. Ngọc thung dung 3
11. Táo nhơn 4
12. Viễn chí 2
13 Quảng bì 3
14. Ngươn nhục 3
15 Đản sâm 3
16. Phấn thảo 2
17. Câu kỷ 3
18. Xích kỳ 2 chỉ.

<<<>>>

Hãy lưu giữ các tài liệu & hình ãnh mà bạn thấy cần zuy trì dễ zùng trong tương lai.

CÔNG DỤNG GẠO LỨC

Mạnh vì gạo lức: Gạo Lức giúp thân thể khoẻ mạnh
Nước gạo lức, thần dược

Tác giả: Ngọc Bảo

Tôi vốn là người rất "kỵ" thuốc, thuốc Tây, thuốc Nam hay thuốc Bắc gì cũng vậy. Có lẽ cũng vì ấn tượng hồi nhỏ để lại, mỗi lần tôi bị cảm mẹ tôi thường hay nghiền những viên aspirin vừa đắng, vừa chua pha vào nước đường đưa cho tôi uống, vì tôi không biết uống thuốc viên. Mỗi lần như vậy tôi phải nhăn mặt nhíu mày, lấy hết can đảm mới nuốt hết được thứ nước vừa đắng, vừa chua, lại vừa ngọt đó. Cũng may là một năm mưa nắng hai mùa tôi ít khi bị cảm gió, cảm nắng gì nhiều. Đến khi lớn lên, cũng không biết từ lúc nào tôi bắt đầu tập uống thuốc viên, cũng phải "trầy da tróc vẩy" lắm, mỗi lần để viên thuốc vào cổ là mỗi lần hồi hộp, chỉ sợ nó không chịu trôi đi theo ngụm nước lọc mà cứ nằm ăn vạ, đình công ở đó để cái lưỡi phải nếm đủ vị cay đắng mùi đời cho thêm tê tái. "Tốt nghiệp" được màn uống thuốc viên thì một ngày đẹp trời trong khi đang du học ở Nhật, tôi khám phá ra một chứng bệnh đau bụng, không biết là thật hay là giả, nhưng nghe chị bạn cùng cư xá dọa non dọa già về chứng đau gan, tôi sợ quá đành đánh liều đi nhà thương xin khám cho chắc ăn. Thế là một màn thử test được diễn ra, tôi phải nhịn một số thức ăn trong một tuần để bụng dạ được sạch sẽ trước khi thử nghiệm. Vừa mới qua Nhật không được bao lâu, tài nấu ăn rất là giới hạn nên tôi làm luôn một tuần mì gói và trứng gà.
Kết quả là "lợn lành chữa thành lợn què", thử nghiệm không thấy đau gan đâu, mà sau một tuần ăn mì gói trứng gà tôi đã "kết" được một chứng bệnh rất khó chịu nhưng cũng có cái tên rất thơ mộng là "gẩy đàn" mỗi khi cơn bệnh nổi lên. Tưởng đã giã từ được nhà thương với bác sĩ, nay tôi lại phải đều đều đến phòng mạch của bác sĩ gần nhà lấy thuốc mỗi tuần.
Bác sĩ này cũng nhất định bác bỏ cái thuyết "đau gan" của tôi, mà chỉ nói một cách mơ hồ là bệnh allergy này không có nguyên nhân rõ ràng, hoặc có lẽ do một nguyên nhân rất khó hiểu là stress, có thể vì một "nỗi buồn xa xứ" nào chăng. Nhưng dù nguyên do gì đi nữa, kinh hoàng nhất vẫn là đám thuốc bột mà vị bác sĩ đó đã âu yếm kê toa cho tôi.
Thứ thuốc bột mà ngửi mùi cũng đã thấy hơi hơi muốn xây xẩm rồi, mỗi lần uống lại phải gói ghém vào một loại giấy bóng gói kẹo, mà với tài gói ghém của tôi thì có lẽ cái bọc thuốc đó cũng không nhỏ hơn cổ họng của tôi bao nhiêu, và khi đưa vào trong miệng là tất cả mọi thứ đã có vẻ muốn rã rời ra hết rồi. Nhưng rồi, "trăm hay không bằng tay quen", rốt cuộc tôi cũng đã uống được gói thuốc bột đó một cách thành thạo, sau những ngày "training" rất là gay go.
Nói dông nói dài, chắc quý bạn cũng không hiểu tại sao tôi lại kể lể những chuyện chẳng ăn nhập gì đến tựa đề của bài này như vậy. Số là, tuy rất là không có cảm tình với thuốc tây như vậy, nhưng tôi lại thích tìm hiểu về dinh dưỡng và những loại thực phẩm có dược tính chữa bệnh. Tôi dùng thử nào là gạo lức, dấm táo, mật ong, yeast, wheat germs, thạch đen hà thủ ô, nước xay đủ loại, canh dưỡng sinh vv... nhưng tất cả đều "bạo phát bạo tàn", bệnh lười vẫn thắng thế, nhất là thứ nào phải mất công đun nấu lích kích thì chỉ sau một vài lần đã đi vào dĩ vãng. Một ngày kia bỗng tôi vớ được một bài đăng trên e-mail của nhóm Đà lạt, tựa đề "Thanh lọc gan bằng nước gạo lức", thật là "gãi đúng chỗ ngứa" vì tôi vẫn tin tưởng rằng mình có một cái "duyên" nào đó với bệnh gan. Quả nhiên đọc xong bài này tôi cảm thấy thích thú, "hồ hởi phấn khởi" hẳn lên. Nội dung bài đại khái như sau:
Một nhóm thiền sinh họp nhau mỗi tháng trao đổi kinh nghiệm tu tập và sức khỏe dưỡng sinh, một hôm có mấy người đưa ra kết quả phân tích máu sau khi đã thử uống nước gạo lức được mấy tháng. Tất cả mọi người đều lấy làm lạ vì thấy máu họ so sánh với người khác rất sạch tốt, không có độc tố và ký sinh trùng, huyết cầu rất tròn không bị méo mó và huyết thanh rất trong. Đó là vì một người trong nhóm đã theo gương một bạn đạo khác trong vùng Oregon, bác này bị sạn ở túi mật quá nhiều đã tràn sang gan, mặc dù đã mổ nhưng không lấy hết ra được, và gan đã bị chai. Túi mật đã bị mổ lấy ra, bệnh gan cũng không có thuốc chữa nên bác càng ngày càng sa sút, da và mắt vàng như nghệ, tình trạng thật là tuyệt vọng. May sao có người ở Việt Nam mách cho phương thuốc dân gian gia truyền là uống nước gạo lức rang để giải trừ độc tố và thanh lọc gan. Thôi thì đến lúc cùng đường, ai chỉ gì cũng thử, bác uống liền tù tì trong ba năm dùng nước gạo lức thay cho các thứ nước khác như trà, cà phê, nước ngọt v.v... Như một phép lạ! Da và mắt của bác không còn vàng nữa, trong người không còn mệt mỏi và bực bội, nước da càng ngày càng tươi sáng hơn bao giờ! Đi khám bác sĩ lại, tất cả từ bác sĩ cho đến y tá đều ngạc nhiên. Con người của bác như đã được tái sinh!
Thế là nhóm thiền đó bèn thực tập ngay phương thuốc tuyệt diệu này, và sau 6 tháng dùng thử so sánh kết quả đã thấy rất nhiều phấn khởi như sau:
- Sức khỏe tăng gia, làm việc nhiều không thấy mệt.
- Bớt mập, bớt cholesterol, tiểu đường.
- Chữa táo bón, bớt bị đau bụng, bệnh hôi miệng.
- Chữa bệnh phong thấp, bệnh ra mồ hôi, đau lưng nhức mỏi.
- Da dẻ tươi sáng, không cần dùng kem dưỡng da.
Thấy có vẻ lý thú quá, tôi bèn thực tập ngay đi mua mấy ký gạo lức về rang và đun nước uống để bình thủy, "sáng vác ô đi tối vác về" đem vào sở uống thay nước lọc. Kết quả: không có gì cụ thể, vì tôi chẳng mấy khi đi bác sĩ nên cũng không có cơ hội thử máu xem "trước và sau" (before and after) như thế nào, nhưng thấy có vẻ như có nhiều năng lực, energy để làm việc hơn, và mọi người khen là trông da dẻ "tươi sáng" hơn trước. Một ngày nọ, một chị bạn đồng sở bỗng nhiên khám phá ra ung thư ruột già, phải vào bệnh viện mổ, chị phải ăn uống rất hạn chế, phải uống nhiều nước trong ngày. Tôi không biết giúp gì cho chị, bèn đem gạo lức rang đến chỉ cho chị cách nấu uống mỗi ngày. Như một phép lạ! Chị có đủ sức để chịu đựng hai lần mổ, nhiều lần chemotherapy mà không bị kiệt sức và không bị mất hồng huyết cầu nhiều tuy ăn rất ít, hầu như không đủ chất bổ dưỡng. Thấy hay, chị chỉ lại cho những người quen, nhất là những người bị yếu và đau gan, kể cả những người bị sơ gan hết thuốc chữa. Tất cả đều báo cáo kết quả rất tốt, chỉ trong một thời gian ngắn, tình trạng của họ đã cải thiện hẳn. Sau này, tôi cũng chỉ cho những người khác ở trong trường hợp tương tự, ngay cả cho "xếp" tôi trong sở, người thì bị tiểu đường, người thì bị chứng phong thấp và đau nhức v.v.. Kết quả đều khả quan, và trông ai nấy đều có vẻ tươi tắn, khỏe khoắn hẳn ra.
Riêng với tôi, nước gạo lức là một thứ nước uống rất ngon, và tuy không thấy công hiệu rõ ràng trước mắt như những người có bệnh và phải đi thử nghiệm định kỳ, nhưng mỗi lần phải làm những việc nặng nhọc tưởng chừng như không làm được, tôi vẫn có thể "pass" được như thường. Và như anh bạn tác giả bài viết đó đã nói, càng uống càng thấy thích, nên tuy phải đun nấu, nhưng món này đã không đi vào dĩ vãng mà vẫn tồn tại một cách bền bỉ và chưa có hứa hẹn gì là sẽ bị bỏ rơi trong một tương lai gần đối với tôi.
Thiết tưởng cũng nên phổ biến phương thuốc thần diệu này rộng rãi, biết đâu sẽ giúp được nhiều người và có thêm được một vài "phép lạ" nào nữa.
Cách nấu: Một muỗng canh gạo lức rang cho một lít nước.
Mua gạo lức hột tròn hay dài (brown rice) tại các siêu thị, hay trong những chợ health food. Không nên rửa gạo trước khi rang, vì làm như vậy có thể làm cho người bị nóng hơn bình thường. Dùng chảo rang gạo trên lò, độ nóng medium low. Khi rang nhớ dùng đũa khuấy đều, vì nếu để yên một chỗ khá lâu hạt gạo sẽ bị cháy, hoặc nở bung ra. Rang cho đến khi có mùi thơm và gạo có mầu nâu đậm hay nhạt tùy ý thích. Nên rang mỗi lần vài pounds rồi để vào trong một cái keo dùng dần.
Nấu theo tỷ lệ một muỗng canh với một lít nước trong nồi Slow Cooker, độ nóng low, từ 8 đến 10 tiếng. Có thể nấu vào buổi tối trước khi đi ngủ, như vậy đến sáng trước khi đi làm có thể cho vào bình thủy mang theo, hoặc nấu buổi sáng và đến chiều tối thì xong.
Nên uống nước gạo lức rang với độ nóng thích hợp cho mình từ 2 đến 3 lít mỗi ngày. Nước gạo lức rang không nên để lâu trong nồi quá một ngày, vì sẽ làm nước bị đục và có thể bị thiu. Nếu dùng không hết, nên sớt ra, để nguội cho vào tủ lạnh. Trước khi uống chỉ việc hâm nóng là được.
Xác gạo lức khi nấu xong không nên bỏ, vì có thể ăn như cháo và làm nhẹ bụng. Người mới bệnh dậy, hoặc đầy bụng, hoặc chán không biết ăn gì (vì quá thừa thãi), cứ ăn vài ngày để giúp bao tử làm việc nhẹ nhàng, sẽ thấy thèm và thích ăn.
Tốt nhất là nấu bằng Slow cooker, đừng nấu trên bếp lò vì nước gạo sẽ không được trong.
Được biết, trong gạo lức có nhiều chất fiber có thể làm giảm lượng đường và cholesterol trong máu, đồng thời cũng có thêm những chất mineral như magnesium, manganese, zinc. Uống nước gạo lức phối hợp với thể dục và dưỡng sinh, điều hòa hơi thở bồi dưỡng thể chất cũng như tâm linh sẽ đem lại một đời sống khỏe mạnh, an vui cho chúng ta.
Tuy nhiên, nên nhớ rằng gạo lức chỉ giúp chúng ta điều chỉnh những chất dinh dưỡng cần thiết cho sức khỏe con người, chứ không phải là "thuốc tiên" có thể đi ngược lại vòng xoay của tạo hóa mà "cải tử hoàn sinh" hay "cải lão hoàn đồng" được. Con người sanh ra trong sự biến dịch của vũ trụ, trong quy luật tuần hoàn sanh lão bệnh tử của kiếp nhân sinh. Điều quan trọng là sống trong trí tuệ hiểu biết, sẵn sàng chấp nhận những gì đến và đi và buông bỏ không luyến tiếc những gì không thể giữ được nữa, kể cả xác thân vật chất này, như vậy ta sẽ có sự bình an dù ở trong bất cứ hoàn cảnh nào.

Gạo lức là một loại thực phẩm nhiều dinh dưỡng khi so sánh với gạo trắng. Tuy nhiên, nó còn gia tăng nhiều dinh dưỡng hơn nữa khi được đem ngâm trong nước ấm, lâu khoảng 22 giờ. Đây là một khám phá mới nhất của khoa học. Một nhóm các nhà khoa học Nhật Bản đã tìm thấy gạo lức ngâm lâu 22 tiếng đồng hồ chứa rất nhiều chất bổ dưỡng vì gạo lức ở trạng thái nẩy mầm. "Các enzyme ngủ trong hạt gạo ở trạng thái này được kích thích hoạt động và cung cấp tối đa các chất dinh dưỡng."
Dr. Hiroshi Kayahara, giáo sư khoa sinh học và kỹ thuật sinh học tại viện đại học Shinshu University ở Nagano, đã nói như vậy trong bài tường trình kết quả nghiên cứu của nhóm ông tại hội nghị hóa học quốc tế "The 2000 International Chemical Congress of Pacific Basin Societies" ở Hawaii vào cuối năm 2000 vừa qua. "Mầm gạo lức chứa nhiều chất xơ, vitamins và chất khoáng hơn là gạo lức chưa ngâm nước" Kayahara viết trong tờ trình. Gạo lức đã ngâm nước chứa gấp ba lần chất lysine, một loại amino acid cần thiết cho sự tăng trưởng và bảo trì các mô tế bào cơ thể con người, và chứa mười lần nhiều hơn chất gamma-aminobutyric acid, một chất acid tốt bảo vệ bộ phận thận (kidneys).
Các khoa học gia cũng tìm thấy trong mầm gạo lức có chứa một loại enzyme, có tác dụng ngăn chặn prolylendopeptidase và điều hòa các hoạt động ở trung ương não bộ. Gạo lức nẩy mầm không những chỉ đem lại nhiều chất dinh dưỡng mà còn nấu rất dễ dàng và cung ứng cho chúng ta một khẩu vị hơi ngọt vì các enzymes đã tác động vào các chất đường và chất đạm trong hạt gạo, tiến sĩ Kayahara nói thêm. Gạo trắng không nẩy mầm khi ngâm như vậy. Bộ Nông Nghiệp Hoa Kỳ USDA thường nhấn mạnh đến nhóm hạt nguyên chất (whole grains), như gạo lức, là thành phần chủ yếu trong chế độ dinh dưỡng. Gạo lức cung cấp nhiều complex carbohydrate. Chất xơ (fiber), chất dầu, vitamins và chất khoáng cũng được tìm thấy nơi phần bọc ngoài của hạt gạo lức.
Một cup gạo lức nấu chín cung cấp khoảng 230 calories, 3,5 gram chất xơ, 5 gram chất đạm, 50 gram carbohydrate và các chất sinh tố Vitamin B 6, Thiamin B 1, Riboflavin B 2, Niacin B 3, Folacin, Vìtamin E, cùng các chất khoáng khác. Theo nhiều nghiên cứu khoa học cho biết chất xơ trong gạo lức giúp phòng ngừa các bệnh liên quan đến đường tiêu hóa và bệnh tim mạch. Viện Ung Thư Quốc Gia Hoa Kỳ khuyến cáo nên dùng 25 grams chất xơ mỗi ngày.
Với một cup cơm gạo lức cung cấp 3.5 g, trong khi đó một cup cơm gạo trắng chỉ cho có 1 g. Một thành phần quan trọng khác là chất dầu trong vỏ bọc ngoài của gạo lức có tác dụng giảm cholesterol trong máu, một yếu tố quan trọng gây nên bệnh tim mạch. Các nhà khoa học đã tìm thấy ở trong chất cám bọc ngoài hạt gạo lức có chất dầu tên là tocotrienol factor (TRF) có tác dụng khử trừ những chất hóa học gây nên hiện tượng đông máu và đồng thời giảm cholesterol.
Bác sĩ Asaf Qureshi thuộc viện đại học Wisconsin, Hoa Kỳ đã thử nghiệm TRF trên một số người và cho kết quả giảm cholesterol từ 12 đến 16%. Ngoài ra, trong chất cám bọc ngoài gạo lức còn có thêm một chất khác có khả năng chống lại chất xúc tác enzyme HMG-CoA, một chất có khuynh hướng giúp gia tăng lượng cholesterol xấu LDL. Được biết, hội nghị Hóa Học Quốc Tế International Chemical Congress được bảo trợ bởi: the American Chemical Society, the Chemical Society of Japan, the Canadian Society of Chemistry, the Royal Australian Chemical Institute, and the New Zealand Institute of Chemistry.


TÂM LINH

Thứ Hai, 5 tháng 1, 2009

Thuốc Thần Cho Bệnh "Gout"

PHẠM HOÀNG CHƯƠNG

Một trong những giấc mộng lớn của tôi lúc thiếu thời là học được nghề thuốc đông y, châm cứu, bấm huyệt để chữa bệnh cứu đời, mà đức kém, không đủ nhân duyên gặp thầy dạy, chỉ xem xém có mấy lần thân cận học lóm quí nhơn , có bạn thân làm bác sỹ, đọc nhiều sách thuốc, biết qua loa để đủ sức tự chữa bệnh mình thôi.
Năm 1971, tôi mới sinh con trai đầu lòng , đang dạy học ở Phanrang. Nhân thầy châm cứu Thich tâm Ấn ở Saigon ra ghé chùa Tỉnh Hội chữa bệnh miễn phí cho đồng bào nửa tháng vào dịp hè, tôi tình nguyện theo giúp thày rút kim cho bệnh nhân hàng ngày lấy công đức, và xin dạy cho nghề châm cứu. Thầy nói phải có nhân duyên mới học được. Thày cho cuốn sách "Châm cứu học" do thầy biên soạn, giới thiệu tôi cho con trai là Cao xuân Quang ở lại Phanrang coi sóc Phòng châm cứu do thầy xây cất, rồi trở vào Saigon lo công việc. Quang tuổi Mùi, hơn tôi một tuổi, đã có 2 con. Tôi lân la tới phòng thuốc của Quang chơi, học được một ít về thuốc Bắc và các huyệt chính.
Tôi nhờ Quang châm cứu cho cô vợ hay mất ngủ. Hai đứa chẳng bao lâu trở thành bạn rất thân, và do môt nhân duyên huyền bí kỳ lạ nào trong tiền kiếp xa xưa không biết, mà vợ Quang lúc có mang đứa con thứ ba, cứ nằng nặc nhờ tôi nhận nuôi đứa bé trong bụng làm con, vì thày bói nói nó khắc tuổi cha mẹ, phải đem cho người tuổi Thân mới nuôi được . Bằng không, nếu cứ giữ đứa bé, trong 3 người cha mẹ và con, sẽ có một người chết.
Tôi vốn không tin những chuyện bói toán tuổi tác như vậy, nhưng cũng hứa cho chị yên lòng. Quả nhiên, thằng bé vừa đầy tháng, chưa kịp cho, thì chị đã lăn ra chết. Cùng một ngày, một giờ hôm đó, đứa con trai đầu của tôi bấy giờ đang nằm mê man vì biến chứng sởi ngoài bệnh viện Nhatrang cũng hấp hối qua đời.. Hai anh em tang gia bối rối, mạnh ai nấy lo, một bên chôn vợ, một bên chôn con. Quang khóc nức nở, còn tôi thi đau đớn khôn cùng. Quang nhờ tôi mang baby Cao xuân Minh còn đỏ hỏn về nuôi giùm, rồi gửi 2 đứa con lớn cho một người bạn khác trông coi, bươn chải đi làm ăn. Được một năm thì tôi sinh con khác, nên Quang cưới vợ kế, đem cu Minh và 2 đứa lớn về nhà, tập trung một chỗ cho tiện bề coi ngó.
Sau 1975, ở tù cải tạo về, sợ bị bắt đi kinh tế mới, tôi nhờ Quang xin cho 1 job trong Ty Y tế, chuyên trồng thuốc Nam, lương có 38 đồng 1 tháng, chỉ vừa đủ ăn sáng cho 2 ngày là hết. Khi vượt biên qua đến Mỹ năm 1984 thì tôi vẫn còn khỏe mạnh, đủ sức lao động và đi học lại kiếm sống. Năm 1990 bảo lãnh vợ con qua, mua nhà. Nhưng đến năm 1995 thì vợ tôi tự nhiên đang đi làm, bị sưng phồng lên một bắp chân và bàn chân mặt, phải đi cà nhắc bằng chân trái, tay chống gậy, mặt mày nhăn nhó đau khổ. Bạn tôi, bác sĩ Đệ, lắc đầu nói: "Thôi rồi, chị xui quá, bệnh này bên Mỹ gọi là rheumatism, không thuốc nào chữa được hết, nhiều ông bà già bị, đau nhức kinh niên cho tới chết" .
Tôi đưa bà xã qua Wesminster đi bác sĩ Quyết đông y, châm chích nặn máu ra đen bầm 2 ngày thứ bảy liền, chân bớt sưng, bệnh có thuyên giảm, nhưng vẫn còn đau. May sao bà trung tá Tài cho một bịch bột nghệ vàng xây nhuyễn mua ở Vietnam qua, khuyên nấu nước sôi, hay vo viên với mật ong uống sẽ hết. Theo tôi biết thì NGHỆ có tính chất sát trùng mạnh, trị lở và đau bao tử, lọc máu huyết, chữa lành vết thương không để lại vết sẹo. Nghệ hăng hăng khó uống, nhưng bà xã kiên trì uống luôn 1 tuần thì đi đứng trở lại bình thường, uống luôn 1 tháng thì tuyệt nọc tê thấp cho đến bây giờ 15 năm sau không hề trở lại.
Bác sĩ Đệ kinh ngạc lắc đầu, không tin ở sở học Tây y nữa. Thật là 1 phương thuốc thần, rẻ tiền mà công hiệu vô song. Một lấn khác, vì lười đánh răng ban đêm, một chiếc răng cửa dưới tôi bị nhiễm trúng, sờ ngón tay vô lắc xục xịch, tưởng như sắp rụng. Tôi hoảng quá, nhét đại một nhúm bột nghệ vô kẽ răng để sát trùng. Một ngày nhét nghệ vô răng 4 lần, được 2 ngày thì chao ôi, răng nằm cứng chắc yên vị, lắc không còn rung rinh nữa. Thật là phép màu. Từ đó tôi bắt đầu đánh răng bằng bột nghệ mỗi sáng. Răng miệng vàng khè, nhưng súc nước sạch thì chất vàng trôi hết, răng trắng như bắp non.
Có một dạo thất nghiệp, ưa thích nghề thuốc, tôi ghi danh college học một khóa ra làm nurse assistant, săn sóc các cụ già trong một nursing home ở Redlands. Thấy nhiều cụ nằm co quắp trên giường suốt tháng này qua tháng khác, da mỏng như giấy, nói năng lảm nhảm, bài tiết bừa bãi hôi thối, con cái trốn biệt,... mà rùng mình nghĩ đến chuỗi ngày cuối của đời mình. Ước chi chỉ sống 75 tuổi thôi mà khỏe mạnh minh mẫn, còn hơn 80, 90 mà quằn quoại đau khổ như thế.
Năm 2000, một sáng tôi ngủ dậy, thòng chân xuống thảm để đứng dậy thì cả 2 lòng bàn chân đau buốt nhói như kim chich. Kinh hoảng rút chân lên, không biết là bệnh gì. Lúc đó tôi 56 tuổi, công ăn việc làm đang thăng tiến khả quan, nhà mới mua. Nếu bệnh nặng phải vào nhà thương nằm lâu thì mất việc, bay cửa bay nhà, không biết tương lai đi về đâu. May sao chỉ đau có 1 ngày rồi êm, đi đứng lại bình thường. Không biết bệnh gì mà quái quỷ như vậy, cũng chả đi bệnh viện hỏi bác sỹ, vì có còn đau nữa đâu mà hỏi. Sau đó mấy tháng, một lần ngón chân thứ 3 bên mặt lại tự nhiên sưng vù lên, đỏ tím, đau lắm. Tôi tưởng là vô ý đánh rơi cái búa trúng mấy ngón chân lúc nào mà không nhớ, chắc gẫy xương mới đau dữ vậy, bèn đi nhà thương Kaiser rọi X-ray. Họ coi phim, nói không có sao cả, nhưng không biết tại sao sưng. Tôi nghĩ "hay là ăn cái gì độc, bị phong thấp". Cả tháng sau mới từ từ lành. Cũng coi thường. Nhớ má nói ông nội ngày xưa làm quan, chơi cô đầu mắc bệnh phong tình dây dưa, nên bà nội đẻ ba bốn người con đều chết non, sau gặp thày thuốc giỏi trị khỏi, mới sinh được ba và cô Khê. Chắc là chất độc còn, nên di truyền xuống đời cháu, lâu lâu bị sưng chân. Một lần khác, bà chủ nhà nấu món rau muống xào thịt bò non rất ngon, tôi ngon miệng ăn luôn 3 chén cơm, thế là cả 2 ngón chân cái sưng vù lên đỏ au,đau đớn, rồi sưng lan ra mắc cá và gót chân trái.
Đi dạy phải nhảy cò cò 1 chân, có khi chống gậy, đồng nghiệp ai nhìn thấy cũng lắc đầu thương hại. Check Internet thì biết là đây là triệu chứng bệnh "gout", tiếng Việt gọi là thống phong. Lớn tuổi thận yếu, lọc không hết chất độc của thịt cá, đồ biển, tôm mực, nên chất độc acid uric lẩn vào máu, chảy xuống chân, tụ vào các khớp ngón chân và mắc cá, kết thành thủy tinh bén nhọn gây đau buốt lên tới óc. Bác sĩ ở Kaiser nói bệnh này là bệnh "nhà giàu", ăn nhậu uống rượu thường xuyên mà gây ra, chỉ cho thuốc viên giảm đau, khuyên uống nước nhiều cho loãng chất acid, ngủ ghếch 2 chân lên vách tường cho chất độc khỏi tụ xuống chân.
Thuốc giảm đau có phản ứng phụ hại gan, nên tôi không dám uống nhiều, xin nghỉ dạy 2 ngày, chịu trận nằm nhà mấy ngày. Sưng 1 chân còn nhảy cà thọt, hay chống gậy. Nhưng sưng 2 chân thì chịu thua. Đau lắm, đau đến nỗi đi toilet phải chống 2 tay xuống đất, lết bằng mông đít tới bathroom. Thấy ở tiệm thuốc bắc quen có thày Tàu châm cứu tốt nghiệp Đại học Bắc kinh qua, tới xin anh chàng châm cứu, nặn máu độc ra, mỗi lần 40$. Anh này tiếng Anh không rành lắm, chỉ lắc ngón tay trỏ, nói: "No meat" (Không được ăn thịt) rồi im.
Nặn 2 lần thấy cũng không bớt gì lắm, nghe lời cô bán hàng, mua 1 loại cao dán của Nhật về dán chỗ sưng, một hộp 25$ có 20 hay 25 gói gì đó. Áp "túi chứa dược thảo hút chất độc" (giống như túi trà Lipton) này vào nhượng chân, hay dưới ngón sưng, rồi dán miếng cao lên dính chặt vào da để giữ khỏi xục xịch. Theo đông y, tất cả dây thần kinh, máu huyết gì cũng chạy xuống 2 lòng bàn chân, nên dán thuốc dưới 2 lòng bàn chân là trị bá bệnh, nhức mỏi, nhiễm độc, mất ngủ... Trời lạnh phải mang vớ ngủ là lý do đó, giữ cho lục phủ ngũ tạng yên ổn, khỏi ho,cảm,mất ngủ...Tối đi ngủ dán túi "trà"vào chân trắng tinh, nhưng sáng ngủ dậy thi túi "trà" hút độc ra bầm đen, nhớp nháp hôi hám, tháo vứt đi, dán miếng khác. Vậy mà bớt. Bớt đau, bớt sưng. Sau một tuần thì đi đứng bình thường.
Tình cờ nói chuyện bệnh "gout" với một người bà con ở San Jose, họ cũng bị chứng này, họ khuyên tới hiệu thuốc bắc trước Century Mall mua lọ thuốc dược thảo viên chỉ có 4$ của Trung quôc chế, tên là URI-pH formula. Mỗi lần ăn thịt bò hay sea food, phải đề phòng uống ngay 4 viên để chất acid uric theo đường tiểu mà ra ngoài, khỏi thấm vào máu. Thuốc này không phải trị, mà chỉ là ngừa. Tôi thấy đây không phải là thuốc mình mong đợi,cũng mua để dành phòng hờ. Tới các tiệm bán dược tháo hỏi, ai cũng lắc đầu nói bệnh này không có cách gì chữa khỏi hết, phải kiêng cữ ăn uống hay dùng thuốc giảm đau như Cochinchin... mà thôi. Họ giới thiệu thuốc dược thảo viên "Gout well" của bác sĩ Việt nam tên BA nào đó rất nổi tiếng, nhưng kết quả nghe nói cũng chậm.
Một hôm tôi mua được thứ mắm nêm nguyên chất, ăn với bánh hỏi rất ngon. Ngon miệng ăn liên tiếp 2 ngày thì sưng vù mấy ngón chân. Ngày sau 75, đạp xích lô sáng nào cũng điểm tâm bánh hỏi cuốn bánh tráng nướng chấm mắm nêm đâu có sao, mà bây giờ sanh chứng. Đi Kaiser, bác sĩ la."Trời ơi, sao lại ăn mắm nêm?" rồi lại cho toa thuốc giảm đau. Như vậy là mắm nêm độc hơn mắm nước. Lớn tuổi cơ thể yếu đi, nhạy cảm hơn, mới phân biệt thức ăn nào độc,thức nào lành. Nghỉ dạy nằm nhà mấy hôm, lôi "túi trà" Nhật và Korea ra dán. Mãi 10 ngày sau mới khỏi hẳn. Ngon miệng có mấy phút mà nó hành đau đớn điêu đứng cả 10 ngày, nửa tháng, thật là lợi bất cập hại.Thế là tôi tuyệt đối thề không ăn phở, thịt bò, hay mắm nêm nữa. Cũng chả thấy thèm nữa. Con chim đã bị tên bắn 1 lần, thấy bóng cái cung là sợ.
Năm 2003, tình cờ một bà cô họ ở Atlanta cho hay có ông thày châm cứu nổi tiếng trị nhiều bệnh nan y ở Carolina, hàng trăm bà con bệnh nhân Việt Hoa ở các vùng xa xôi miền Đông cuối tuần lái xe tới nhá thày nằm chữa trị ngủ lại đêm, kêt quả rất tốt. Cô bị cái bướu ở bắp tay, châm cứu điện có 2 lần mà xẹp hẳn.Thày không nhận thù lao, chỉ đặt cái thùng "phước sương", ai muốn cho bao nhiêu thì cho. Tiến này thấy gom lại mỗi năm về Vietnam cho cô nhi và chữa bệnh miễn phí làm phước. Tôi nghe, cứ ao ước được gặp thày một lần. Ngờ đâu, 'dream comes true'. Hai tháng sau, con gái tôi lấy chồng ở N.Carolina, tôi sang dự đám cưới , được con rể chở tới gặp thày. Té ra đây là thầy dạy võ cho con rể tôi trước kia, nên thày vui vẻ nhận lời chữa trị ngay, mặc dù lúc đó tôi đang khỏe mạnh bình thường. Thày có hai người con trai đều là bác sĩ, ở Florida và Georgia. Thày nói bệnh này chỉ cần chữa 1 lần là khỏi luôn ("one time-treatment"), rồi bắt tôi nằm xuống, châm điện vô 10 đầu ngón chân giựt tê tê, Nửa giờ sau, nằm sấp lại cho thấy để 1 cái "bàn ủi" trên vùng thận để hút chất độc cho thận khỏe trở lại, đủ sức lọc hết acid uric, khỏi phải lan vào máu chạy xuống chân.
Một hôm, ở San Jose, tôi đi tập thể dục ở Bally , tình cờ gặp một ông bạn già cũng bị "gout", kể chuyện thày Tâm. Ông nói có lần nó trở nặng, đau lên tới đầu gối, nằm không nhúc nhích được, lúc đó đang ở Việt nam , bác sĩ phải đâm kim vào giữa 2 khớp xương đầu gối, hút nước xanh lè ra mới bớt đau. Ông còn nói:
-Bệnh nặng có khi nó chạy lên háng thì vô phương cứu chữa...
Tôi rùng mình:
-Thôi, thôi, ghê quá, đừng nói nữa...
Ông xin số phone thầy Tâm. Một lần khác, tôi thu xếp về Viet nam cùng thời gian với thầy Tâm, để nhờ thầy chữa bệnh "vảy nến" cho người em trai út ở Saigon. "Vảy nến" là bịnh nan y, không lây, nhưng khắp người lốm đốm các vết đỏ chảy nước ngứa ngáy, lúc nào ra đường cũng phải mặc áo dài tay che kín, tây y bó tay, mà đông y cũng chưa có thuốc gì trị dứt. Có một dạo nó bị mất việc nằm nhà, buồn quá uống rượu liên tu, bị sưng gan, rồi chuyển qua vảy nến. Ờ nhà nghi là rượu chế ở VN bậy bạ, có pha thuốc xịt rày, nên chất độc mới sinh ra bệnh này. Tôi gửi thuốc đau gan của Phạm hoàng Trung về, báo cáo hình như bớt, thấy hết ngứa, nhưng vảy nến vẫn còn.Tôi đọc báo thấy thày X. ở Wesminster quảng cáo trị hết vảy nến, bỏ ra 500 bạc mua 4 lọ gửi về, trong uống ngoài ngâm, nó hậm hực báo cáo" tiền mất tật mang". Về Việt nam, ra Hà nội chơi, nghe đồn thuốc cao gia truyền, làm bằng cỏ quí mọc ở biên giới Hoa Việt, trị hết vảy nến của thày nào ở ngoại ô Hà nội , lặn lội mướn taxi đi, mua hơn 3 triệu bạc đem về bôi cho nó,chỉ nhạt màu hồng hồng chứ không lặn hết. Thày Tâm hỏi:
-Em bị bao lâu rồi?
-Dạ hơn 10 năm nay.
Thày bảo cởi áo quần xem, lắc đầu ái ngại nói "Tội nghiệp em, nặng quá, bao nhiêu vảy nến của thiên hạ tập trung vào một mình em. Châm cứu có thể hết , bệnh này tôi đã trị qua, nhưng cũng không dám hứa chắc,vì để lâu quá rồi". Thế là 2 anh em chở nhau từ Saigon lên Thủ đức mỗi ngày cho thấy châm. Gọi là "thủy châm", vì cắm kim vô thuốc mà châm. Thay đổi vị trí châm mỗi ngày. Được 13 ngày thì thày phải trở về Mỹ, nên không tiếp tục được, nhưng thật tình mà nói, các vết "vảy nến" nhạt trắng dần, không còn sần sùi nữa. Em tôi mừng lắm, tôi cũng mừng, nhưng về Mỹ lại được hơn nửa năm thì nghe báo cáo qua nói bệnh trở lại, có lẽ vì trị chưa đủ lâu để khỏi hẳn. Tôi cũng bó tay. Bệnh ở bên VN , mà thày bên Mỹ, lâu lâu mới về một lần, làm sao mà có hy vọng trị dứt.
Phần tôi, tưởng bệnh 'gout' thày Tâm chữa như vậy là tuyệt nọc, ai dè sau 2 năm khỏe mạnh, ăn uống cẩu thả trở lại, mấy ngón chân lại bị sưng. Đi khám ở Kaiser, bác sĩ nói đây không hẳn là "gout", mà là 1 dạng tê thấp, và cho thuốc giảm đau. Tôi không thèm uống, quen lệ ra tiệm mua cao Nhật và Đại hàn dán, sau 1 tuần thì hết. Có lần ăn sầu riêng, hay mực xào, nhượng bàn chân thịt cộm dày lên, nhưng chất độc chưa lan ra tới ngón cái vì chưa đủ nhiều và mạnh để làm sưng . Đứng trên 2 bàn chân, rõ ràng cảm thấy lòng bàn chân bên phải cộm lên, cấn cái khác thường. Lật đật lôi thuôc "túi trà" Đại hàn ra dán. Vài ba ngày thì trở lại bình thường. Anh Lương, bạn thi sĩ ở San Jose , ăn mực luộc quấn bánh tráng chấm mắm nêm, đau "gout "phải lết vô toilet; Tuấn, cháu họ tôi, ăn toàn mới 30 tuổi, ăn toàn hamburger và đồ Mỹ bò gà tôm nướng ở MacDonald và Sizzler, không ăn rau, cũng bị "gout", đau gần tháng trời phải nằm nhà, tôi đều chỉ mua thuốc cao Nhật dán,và tới thày Tâm châm cứu cho mau khỏi. Tuấn bị nặng, nên cứ dán 1 giờ là nước đỏ nhầy nhụa tuôn ra ướt đẫm chân, phải thay miếng khác, thày Tâm phải châm cứu 3 lần luôn 2 ngày liền mới bớt. Tôi thấy bệnh này , căn bản ở chỗ biết kiêng khem, ăn uống thanh đạm, không cần phải thuốc men, châm cứu, uống nước, dán cao... gì cả. Nhớ câu "Người ta tự đào huyệt chôn mình bằng hàm răng của mình"của nhà văn Pháp nào đó, rất là chí lý, hay câu của ông bà ta, "ngừa bệnh hơn chữa bệnh", là lời khuyên bổ ích còn quí hơn bất cứ thuốc men, yến sào, mật gấu, lộc nhung... nào hết.
Hè 2005, tôi 61 tuổi về hưu, lợi dụng bảo hiểm còn ba tháng cuối cùng, đi Kaiser khám đủ thứ trong người, soi ruột, thử máu, soi tim, gan, cholesterol, tiểu đường, áp huyết, tấc cả đều tốt hết, trừ chất acid uric trong máu khá cao. Không lo, vì tôi đã biết cách trị bệnh "gout" rồi.
Qua đầu 2006, hết bảo hiểm sức khỏe, một hôm nhân chạy tới lui giúp dọn nhà cho ông anh họ ở Wesminster, nhịn đói từ sáng đến 7 giờ tối mới đưa anh vào tiệm phở ăn. Ăn được 3 muỗng thì cắn trúng miếng ớt xanh cay, mùi hăng xông thẳng lên óc, tôi choáng váng tức bụng, ngộp thở, mới đứng dậy lần ra ngoài cửa để thở. Bỗng cả người xoay đi 1 vòng rồi té ngửa xuống đất, không còn biết trời trăng gì nữa. Khi mở mắt tỉnh dậy, thấy lố nhố ba bốn mặt người ta nhìn xuống, có tiếng hối chở đi cấp cứu. Tôi nghe ngóng thấy trong người bình thường, chống tay ngồi dậy, thấy mắc cá chân trái sưng vù đau lắm, bước vào tiệm soi gương thấy mặt trắng bệch. Bỗng thấy choáng váng chóng mặt, lảo đảo té xuống 1 lần nữa. Lần này tôi khô miệng, đòi uống nước trà. Một phút sau thì tự đứng dậy được, ngồi vào bàn, thấy tô phở lạnh ngắt, ớn không muốn ăn nữa. AI cũng nói là " tai biến mạch máu não" nhẹ. Một thanh niên ở đâu rất tốt bụng xin tình nguyện lái xe chở tôi về Riverside, sợ dọc đường đêm tối tôi lại xỉu trên tay lái thì xe tung chết. Tôi cảm động lắm, nhưng cám ơn, sợ phiền. Chân tôi sưng vù to và đau lắm, hình như là trật gân ở mắc cá lúc té không "control" được bàn chân, xoa dầu không ăn thua gì, đi phải chống gậy. Tuần sau tôi phải lên máy bay về VN ăn Tết, con trai tôi khuyên "delay" chuyến bay lại, "chân ba như vậy làm sao mà đi đứng, khiêng xách hành lý". Tôi kiên quyết cứ đi, máy bay họ cung cấp xe lăn và có người đẩy xe lên xuống ở các trạm. Cao xuân Minh, con nuôi tôi ngày xưa khi còn đỏ hỏn, bấy giờ là bác sĩ 34 tuổi, ra Tân sơn Nhứt đón,dìu tôi ra taxi.
-Chân chú sao vậy?
-Té, bị trật gân, 10 ngày rồi mà vẫn đau.
Minh nghi không phải trật gân mà là gẫy xương, bèn đưa tôi đi rọi X-ray, thì quả nhiên gãy xương thật, phải băng bột "casting" 1 tháng. Em trai tôi ở Úc, nghĩ là tôi bị "stroke" nhẹ, khuyên ãn uống cẩn thận, coi chừng cholesterol cao. Cholesterol tôi có 173, đâu có cao. Cô nha sĩ Thanh và bà sui gia tôi làm cho văn phòng bác sĩ đều quả quyết là tại lượng đường trong máu ( blood sugar) xuống quá thấp (vì từ sang tới tối không ăn uống gì), nên chóng mặt xây xẩm mà té. Chính cô mới có 40 tuổi mà trước kia cũng bị té 1 lần như vậy, không phải nghẽn mạch máu đâu. Chắc có lẽ đúng, vì từ nhỏ tới già, tôi ăn ngọt dữ lắm mà glucose trong máu vẫn thấp. Thì ra tùy tạng mỗi người, không phài hễ thèm ngọt là bị tiểu đường. Kinh nghiệm từ rày về sau sáng sớm phải lót lòng một chút gì, tách trà nóng, bát cháo gạo lứt, chén súp, hay trái chuối, đừng bao giờ để bụng trống.
Ở Việt nam về lại Mỹ, thấy thiên hạ dọa không có bảo hiểm sức khỏe coi chừng, lỡ đau, vô bệnh viện nằm mổ xẻ nhiều ngày, phải bán nhà , trả nợ tiền thuốc, tôi mua loại bảo hiểm rẻ tiền PPO cho 2 vợ chồng, có 160$ một tháng, nhưng cả 13 tháng trời chẳng ai đau bệnh gì cả, trừ một lần lỗ tai tôi kêu vo vo, tưởng "ear infection", đi bác sỹ, khám có 2 phút, nói tại mùa đông nên cảm cúm nó khiến như vậy, không sao, office charge hết 154$, mình phải trả trước, rồi chờ tiền "rebate"bảo hiểm gửi về sau. Giấy tờ, gọi phone tới lui lôi thôi, mà lâu lắc, chẳng thấy "rebate" đâu hết. Văn phòng bác sỹ chuyển hồ sơ qua Collection nhờ đòi, Collection đòi thêm tiền lời. Tôi bực mình, trả quách hết, rồi gọi cancel bảo hiểm. Sáu tháng sau mới thấy bảo hiểm gửi cho 50$ rebate. Tôi vẫn không nghĩ chuyện mua bảo hiểm khác, ỷ lại cung Tật Ách trong tử vi của 2 vợ chồng đều bị Triệt và có sao Thiên không, rất tốt. Thế là, bà xã hễ có bệnh, đi khám ở Nhơn Hòa trả tiền mặt, còn tôi được người bạn học cũ thời trung học làm bác sĩ giải phẫu ở Bolsa, kêu "hễ có đau gì cứ tới bệnh viện gặp tui, 4 ngày 1 tuần, tui sẽ lo cho ông, đừng ngại gì cả. Mình còn sống tới tuổi này, gặp nhau là quí rồi." Thế là tạm ổn, chờ 2 năm nữa 65 tuổi hưởng medicare. Tạm thời ăn uống rau cỏ thanh đạm, tập thể dục, đi bộ, bơi lội, hít đất thường xuyên là được rồi.
Tuổi già ngoài 60, cơ duyên lại khiến tôi quen được anh bạn độc thân võ sư, kiêm đông y sĩ, rất thân, cũng ở Wesminster, kêu tới nhà mỗi sáng chủ nhật dạy tập khí công, hít thở, gồng mình, để ngăn ngừa bệnh tật,không lấy tiền. Anh bấm huyệt, nắn gân, trị bệnh cho nhiều người bị tai biến mạch máu não, méo miệng, tê liệt, khỏi hẳn, tiếng đồn vang khắp nơi. Lại còn khuyên nên mua áo quần, mền gối, sản phẩm NEFFUL của Nhật có "negative ions" mặc , tuy đắt tiền, nhưng lọc sạch máu, kích thích, tái tạo tế bào, điều hòa hệ thống miễn nhiễm, trị nhiều chứng bệnh nan y. Tôi bấm bụng nhịn ăn mua hơn 2000 bạc áo quần pyjamas, mền, nón, vớ..Nefful. Kết quả rất khả quan, ngủ ngon, sáng sáng thân thể căng cứng, sinh lý sung mãn, không hắt hơi cảm mạo sổ mũi, mùa hè không thấy nóng, mùa đông không thấy lạnh. Lớp teviron 100% ở mặt trong quấn áo che chở thân thể ấm áp như 1 lớp"cửu dương thần công" vô hình bao bọc cơ thể, mặc quen ấm áp rồi không muốn cởi ra. Chưa hết, mới đây, em rể tôi lại tình cờ biết được một "clinic" trên đường nhỏ Dillow, phía sau tiệm"Dollar delivery",góc đường Bolsa, song song với đường Moran, cho bệnh nhân nằm giường massage FREE, có tia hồng ngoại tuyến đấm bóp , ngồi máy trị bệnh trĩ. Clinic này, do công ty chuyển tiễn Dollar Delivery bảo trợ,có dây nịt cắm điện hút mỡ bụng, có thau nước muối gắn cục điện giải, ngâm 2 bàn chân trong đó nửa tiếng đồng hồ, hút chất độc trong lục phủ ngũ tạng ra đen thui,màu cam, xanh đậm, đỏ, hay vàng khè... Mỗi màu tương ứng với một bộ phận trong cơ thể. Vàng là thận suy, đen là gan nhiễm độc, cam là thấp khớp ..v.v... Tôi tò mò theo em rể tới quan sát, nằm thử giường massage, thấy có chùm ngọc sáng đỏ rà rà từ dưới xương cụt theo xương sống lên đến ót rồi đi trở lại, kế đến cũng chùm ngọc đó châm cứu bằng tia sang hồng ngoại, nghe mấy người bệnh nằm bên kể nằm nhiều lần thì hết nhức mỏi, tê bại, méo miệng. Nửa giờ sau, qua ngâm chân trong thau nước coi có bệnh gì không. Cái món này thì phải trả tiền, 15$ ngồi nửa giờ. Thoạt đầu, mấy ngón chân tê tê, sau 30 phút, nước ra vàng, rồi biến ra màu cam, trên nước lềnh bềnh những miếng vàng lợn cợn như nước béo phở bò. Bà trông coi máy nói:
-Màu cam là chất độc ở các joints (khớp xương). Anh nói anh bệnh "gout" phải không, đúng là sau khi dán cao Nhật hút acid ra khỏi sưng, chất độc vẫn còn sót bám ở các joints, nên mới ra vàng cam. Còn mỡ vàng lềnh bềnh là "bad cholesterol" trong người anh tiết ra... .
Hai bà Mễ ngâm chân cạnh tôi, nước ra đen thui như bùn. Đó là chất độc trong gan. Có thể là bị "xơ gan", hepatitis B, C gì đó. Ngâm nhiều lần thì chất độc ra hết, nước sẽ nhạt màu dần. Thật là một lối trị bệnh khoa học thần kỳ. Ai thấy hiệu nghiệm, muốn mua giường, thau hút độc, belt tiêu mỡ bụng, đem về nhà xài khỏi tới đây, họ cũng order hàng cho.
Đúng là chịu khó sục sạo,"đường đi ở miệng", nghe đâu chữa hay cũng mò tới thì mới biết được nhiều điều bổ ích, giúp mình, giúp người... Có thử mới biết hiệu nghiệm hay láo khoét. Ngồi ở Nhân Hòa có 1 lúc, bô bô kể chuyện đi ngâm chân ra nước đen thui, mà có 2 ba người tới hỏi nhỏ xin địa chỉ Dollar Delivery ở đâu để đưa cha đưa mẹ tới chữa, thật là tội nghiệp. Còn cứ ngồi 1 chỗ ôm bệnh, bi quan, nghi kỵ chỗ này gạt, chỗ kia xạo, sợ " tiền mất tật mang", thì cứ "đau khổ vì bịnh trĩ" suốt đời. Chưa chết mà cũng như chết rồi. Nhớ câu châm ngôn "Có nhiều người không dám đi vì sợ gãy chân, nhưng nếu không đi thì có khác nào như đã gãy chân rồi." thật là hay.
Trong lãnh vực nào cũng vậy, giáo dục, business, kỹ nghệ, cũng như y học..., tôi quan niệm phải "try everything", phải thử, phải "take risks", thì mới tìm ra chân lý nhiệm màu.Bài này chính yếu tôi nói về kinh nghiệm chữa bệnh "gout", để giúp những ai hằng đau khổ vì bệnh này, nhưng cũng lan man "lạc đề" ra một vài bệnh khác để làm thày lang vườn, "mách thuốc chữa bệnh", giúp ý kiến, tin tức, mẹo vặt, cho một số bà con tham khảo... Biết đâu chẳng những giúp được phần nào cho sức khỏe an lạc bà con đồng hương kiếp này, mà còn tạo nhân duyên lành cho mình kiếp sau được làm thày thuốc cứu đời,
who knows?

Thuốc trị các bịnh gan: chai gan, cứng gan...

Nay xin gởi những kinh nghiệm
Mẹ tôi bị bệnh chai gan hay gọi là cứng gan.
Mẹ tôi bị hai thứ bệnh cùng lúc. Cứng gan hay chai gan và bị thủng (hay gọi là sưng chân có nước).Cách trị bệnh sưng chân, bụng có nước hoặc gọi là thủng. Mẹ tôi nhờ người ở bên Việt Nam hay Hawaii có Dứa dại. Lấy cuống xắc nhỏ sao vàng hạ thổ.Bốc một nắm lớn, cho vào siêu thuốc bắc, đổ ba chén nước, đun lửa nhỏ cho đến khi còn lại một chén, để ấm và uống làm ba lần trong ngày.
Tối sẽ đi tiểu rất nhiều, sẽ thấy kết quả trong vòng ba ngày thì tất cả sẽ không còn thủng và không còn nước trong chân nữa.
Sau đây là phương cách trị Cứng gan:
Mẹ tôi uống Wheat grass có bán ở Whole Foods hay Jamba Juice. (xin xem phần dưới)
Uống một ngày chừng 3 ounces sẽ trị được vàng da, lòng trắng của mắt cũng màu vàng, gan cũng không còn hoạt động nữa
Theo như bác sĩ gia đình của Mẹ tôi cho tôi biết. ( hãy về lo hậu sự cho bà trong vòng sáu tháng bà cụ sẽ đi.)Thế là tôi cho Mẹ tôi uống Wheat grass (Bạn tôi giới thiệu). kiên trì uống 3 ounces mỗi ngày trong vòng sáu tháng cũng như khi qua khỏi thời gian bác sĩ cho biết Mẹ tôi sẽ ra đi trong vòng sáu tháng.
Sự tin tưởng, kiên trì uống wheat grass này của Mẹ tôi đã kéo dài cho Mẹ tôi còn sống trong vòng sáu (6) năm.Mẹ tôi đã trồng loại wheat grass này tại nhà , cũng như đã giới thiệu cho nhiều người khác. Và những người này bị tương tự như Mẹ tôi tất cả đều khỏi. Mọi người đều thoát khỏi những hiểm nguy. Và nay họ vẫn còn sống.
Nay tôi viết lên đây để cho mọi người biết với sự khuyến khích của bạn tôi nên tôi mới nêu ra trên đây để cho mọi người biết.Có những thắc mắc như thế nào xin liên lạc với tôi. frank95133@comcast.net.
Cầu chúc cho những ai bị bệnh này nếu tin tưởng thì sẽ khỏi.Frank
-----------------------------------------------------
Ghi chú của Pháp Khánh:
Quý vị có thể tìm mua wheat grass, hạt trồng và máy xay wheat grass tại:
www.wheatgrasskits.com
Hoặc tại tiệm whole foods: www.wholefoods.com
Hoặc mua uống tươi tại tiệm Jamba juice
Có một số vị gọi cho biết họ đã bị kết quả khám nghiệm viêm gan, họ đã ăn chay từ một ngày trong tuần, sau đó tăng lên hai ngày rồi trường chaỵ
Và uống Aloe Vera (Hai đến ba lần trong ngày, mỗi lần 2 oz, uống lúc sáng ngủ dậy và trước bữa ăn 40 phút)
Quý vị có thể mua Aloe Vera trên mạng internet
Và uống nhiều trà A Ti Sô (Artichoke) trong ngày. Trong vòng 4 tháng họ thử máu lại với kết quả bình thường và đã lành bịnh, đồng thời bịnh tiểu đường cũng lành.
Cũng có nhiều vị chữa lành bịnh gan bằng cách uống nước gạo lức rang tại trang sau đây:
Uống nước gạo lức

Giao tiếp giúp kéo dài tuổi thọ

Ðối với những người cao tuổi, thường tham gia các hoạt động xã hội, vui chơi không liên quan đến vận động thể lực cũng có giá trị hạ thấp các nguy cơ bệnh tật hoặc tử vong ngang với các hình thức vận động thân thể.

Theo ước tính của các nhà khoa học, do hệ quả của thời kỳ bùng nổ sinh sản sau Thế Chiến Thứ II, tỷ lệ số người trên 65 tuổi sẽ tăng gấp đôi trong vài thập niên tới. Chẳng hạn ở Mỹ, số người trên 90 tuổi sẽ gia tăng từ l triệu người năm 1999 lên đến 10 triệu vào khoảng năm 2050. Trong khi các chánh sách xã hội không bắt kịp được đà gia tăng nầy, một nghiên cứu trên quy mô rộng do Tiến Sĩ Thomas Glass và cộng sự ở trường Ðại Học Harvard thực hiện đã cho thấy các hoạt động xã hội, vui chơi cũng có giá trị làm chậm sự lão hóa và hạ thấp nguy cơ bệnh tật hoặc tử vong ngang với các hình thức vận động thân thể. Kết quả nầy đặc biệt có ý nghĩa đối với những người cao tuổi vì lý do già yếu hoặc vì một lý do nào khác không thể hoặc không thích vận động.

Nghiên cứu được tiến hành trên 2,761 người nam và nữ từ 65 tuổi trở lên trong thời gian kéo dài 13 năm. Các hoạt động xã hội bao gồm sinh hoạt giao tiếp với cộng đồng như đi nhà thờ, đi quán ăn, đi mua sắm, đi xem phim, tham dự các sự kiện thể thao, chơi cờ, chơi bài, cùng nhau nấu ăn, hoạt động từ thiện, và cũng không loại trừ đi làm việc có trả lương.

Những nhà nghiên cứu thuộc trường Ðại Học Harvard cho biết trên tạp chí British Medical Journal "Trong số những người cao tuổi kém năng động thì những người thường tham gia các hoạt động giao tiếp sống lâu hơn những người không tham gia những hoạt động nầy."

Một cuộc khảo sát khác, qua theo dõi dữ liệu của 2,812 người trên 65 tuổi trong khoảng 12 năm cho thấy tình trạng suy giảm trí nhớ tăng lên gần gấp đôi ở những người sống lẻ loi so với những người có mối liên hệ thường xuyên với bạn bè, người thân, với tổ chức tôn giáo hoặc tham gia đều đặn các sinh hoạt giao tiếp xã hội.

Nói chung, những hình thức hoạt động nầy chỉ có ý nghĩa rất nhỏ về mặt thể lực, không đủ để thay thế cho các phương pháp thể dục. Tuy nhiên, nó có giá trị ngang với vận động thể lực khi xét đến tác động lên tuổi thọ. Do đó, thay vì đi bộ trong vườn, tập thể dục trên máy tập ở nhà, hiệu quả sẽ gấp đôi nếu người già tham gia các sinh hoạt thể dục, vận động mang tính cộng đồng ở các câu lạc bộ dưỡng sinh, công viên, sân vận động để cùng tập luyện, vận động, vui chơi và chia sẻ.

Ông Glass còn đặc biệt lưu ý "Những người ít hoạt động, vốn xem việc vận động là một thách thức hoặc khó khăn, sẽ cảm thấy dễ chịu hơn khi vận động là cơ hội để gặp gỡ và giao tiếp."

Ông Glass thú nhận là ông chưa biết rõ điều gì ở các hoạt động này đã giúp kéo dài tuổi thọ. Tuy nhiên ông tin chắc rằng việc tham gia các sinh hoạt cộng đồng đã tạo ra sự thay đổi ở não theo một cách nào đó làm chậm tiến trình lão hóa và ảnh hưởng tốt đến hệ miễn dịch, làm tăng sức đề kháng. Sẽ dễ hiểu hơn nếu nhìn vấn đề theo quan điểm chỉnh thể. Khi về già, cơ thể phản ứng mạnh hơn và phục hồi chậm hơn đối với các biến cố gây stress. Ðiều nầy làm cho các quá trình hư hoại xảy ra nhanh hơn trên các cơ quan tim, phổi, thận và cả bộ não. Sống hòa hợp và được chia xẻ làm nhẹ đi các hệ quả nầy.

Ngoài ra, thân và tâm là một thể thống nhất. Tư tưởng có vai trò quan trọng trong các quá trình vật lý. Tư tưởng đi trước hiện tượng, tạo ra hiện tượng và có thể thay đổi hiện tượng theo chiều hướng tích cực hoặc tiêu cực tùy theo ý chí của mỗi người. Trong những tình huống khẩn cấp, khi phải đối phó với hiểm nguy, con người thường có thể làm được những điều kỳ diệu, nâng nặng hơn, chạy nhanh hơn hoặc nhảy cao hơn, những điều mà trong điều kiện bình thường cơ thể không làm được. Chính tư tưởng, ý chí đã tạo nên sự kỳ diệu. Người nào nghĩ rằng mình đã "về hưu", không thể vận động như trước, sức khỏe suy yếu, trí óc không được nhanh nhạy, không còn giúp ích gì được cho con cháu, cho cộng đồng. Tư tưởng nầy sẽ tạo nên đúng con người như vậy, dẫn đến bệnh tật và lão hóa. Ngược lại, một người tích cực nghĩ rằng mình còn hữu dụng cho gia đình, cho xã hội, còn phải nuôi dạy con cháu nên người, cần hoạt động, cần tiếp xúc, còn có những nghĩa vụ nhất định với cộng đồng. Tư tưởng nầy sẽ tạo nên một con người năng động và một tinh thần minh mẫn để làm được những điều họ mong muốn.

Thực tế cho thấy một số người bệnh ung thư nặng nhưng có tinh thần lạc quan, có sinh hoạt giao tiếp và động cơ sống tốt thường sống được lâu hơn nhiều so với những bệnh nhân sống cô độc, ít giao tiếp, chia xẻ, nhất là khi người bệnh nghĩ rằng mình chỉ là người sống tạm, đang chờ ngày ra đi.

Những cuộc nghiên cứu này cho thấy, bên cạnh các sinh hoạt xã hội, người cao tuổi cũng nên trì hoãn việc nghỉ hưu, có thể bằng cách khai thác các cơ hội làm việc bán thời gian hay làm việc thiện nguyện, cũng như theo học các khóa học cho người lớn tuổi. Những việc này giúp sống tích cực và khỏe mạnh hơn.

Thường đi ra ngoài, sống hòa hợp, giao tiếp và chia xẻ là những liều thuốc quý giá đối với tất cả người già.


Lương y VÕ HÀ

Nhng du hiu cnh báo nên đ ý… đ tránh tai ha về sức khoẻ.

Các vụ đau đớn hay bệnh tật thông thường rất có thể là

chẳng có gì quan trọng… nhưng đôi khi lại cực kỳ nghiêm

trọng. Vì vậy chúng ta cẩn phải cẩn thận cân nhắc những gì

phải làm mỗi khi sự việc xẩy ra cho chúng ta

1- Khi không thấy tức thở

Lý do: có thể là do nghẽn mạch phổi (pulmonary embolus)

Nhận xét: Cảm thấy khó thở sau khi tập thể dục hay đang ngồi

có thể là do vận động hay do ưu tư lo lắng. Nhưng nếu đột

nhiên bị khó thở có thể là do chứng nghẽn mạch phổi do cục

đông máu làm nghẹt mạch máu trong phổi. Bệnh này có thể nguy

hiểm tới tính mạng. Một lý do khác là tim lên cơn đau hoặc

trụy tim.

Cả hai tình huống trên đều làm cho bệnh nhân thở gấp hay khó

chịu hoặc cảm thấy thiếu không khí . Cẩn đưa bệnh nhân đi

cấp cứu

2- Tim đập rộn trong khi đang ngồi yên

Lý do: có thể là do lên cơn đau tim (heart attack)

Nhận xét: Đánh trống ngực (palpitations) có thể chỉ là vì ưu

tư lo lắng, nhưng cũng có thể là dấu hiệu của cơn đau tim hay

chứng loạn nhịp tim (arrhythmia) . Nên liên lạc với bác sĩ ngay

3- Choáng váng chóng mặt khi ra khỏi giường

Lý do: có thể là do huyết áp thấp

Nhận xét: Chóng mặt vào buổi sáng đươc gọi là "huyết áp

thế đứng thấp" (orthostatic hypotension) gây ra bởi sự loại

nước (dehydration) , bệnh tiểu đường, bệnh Parkinson, bệnh trụy

tim, hay thuốc men bao gồm cả thuốc lợi tiểu và thuốc huyết

áp.

Một lý do khác có thể là chứng "chóng mặt tư thế nhẹ

" (benign positional vertigo) gây ra bởi sự xáo trộn của các

bộ phận cân bằng của tai trong. Nên đi gặp bác sĩ để chẩn

đoán

4- Nước tiểu rò rỉ

Lý do: có thể là do chứng xón đái (urinary incontinence) mà nguyên

nhân không phải vì lão hoá, nhiểm khuẩn đường tiểu (urinary

tract infection-UTI) , bệnh tiền liệt tuyến, dây thẩn kinh bị ép.

hoặc tiểu đường

Nhận xét: đi gặp bác sĩ để chẩn đóan

5- Đầu đau như búa bổ

Lý do: có thể là do xuất huyết não

Nhận xét: Trong phần lớn trường hợp đó là triệu chứng của

chứng nhức nửa đầu (migraine) chỉ cần uống thuốc giảm đau

và nghỉ ngơi là hết. Nhưng một vài trường hợp hiếm xẩy ra

là chứng nhức đầu có thể là dấu hiệu có khối u hay xuất

huyết trong não. Cẩn đặc biệt chú ý là khi bị đau nhiều nửa

bên đầu một cách đột ngột và kéo dài mà lại kèm theo buồn

nôn, ói mửa, và chảy nước mắt. Trong trường hợp sau này phải

đi bệnh viện gấp

6- Mắt bị sưng vù

Lý do: có thể là do viêm dây thần kinh mắt (optic neuritis)

Nhận xét: Dây thần kinh mắt có thể bị nhiễm khuẩn hay bị

dị ứng. Nếu chữa sớm thì không hại gì cho mắt vì vậy cần

đi bác sĩ khẩn cấp.

7- Tai đau và mắt nhìn thấy hai hình (song thị)

Lý do: có thể do tai giữa bị nhiễm khuẩn

Nhận xét: Bệnh có thể trở thành nghiêm trọng bất ngờ vì

vậy cần đi bác sĩ cấp thời nếu chứng đau không dứt và/hoặc

có bị thêm chóng mặt lảo đảo, nhức đầu, ói mửa, song thị,

nửa ngủ nửa thức, cổ cứng đơ, sưng ở sau tai, sốt nhiều và

liệt mặt.

8- Tự nhiên giảm sút ký

Lý do: có thể là do ung thư.

Nhận xét: Nếu ăn uống vẫn bình thường như cũ mà đột nhiên

bị sút cân thì có thể là bị bệnh ác tính.

Một nguyên nhân khác cũng có thể là do sự bất bình thường

nội tiết (endocrinic abnormality) như bệnh tuyến giáp trạng (thyroid

disorder), trầm cảm hay tiểu đường. Nên đi gặp bác sĩ ngay để

chẩn đoán.

9- Đột nhiên đau háng

Lý do: có thể là do tinh hoàn bị xoắn

Nhận xét: Đây là một khuyết tật bẩm sinh khá thông thường.

Ống dẫn tinh trùng bị xoắn làm máu không chạy tới tinh hoàn.

Cơn đau cũng giống như bị đá vào háng. Đôi khi ngoài cơn đau

còn thấy bị sưng nữa. Trong vòng 4 hay 6 tiếng thì còn cứu

đươc, chứ trễ từ 12 đến 24 tiếng thì coi như phải cắt bỏ.

Một nguyên nhân khác có thể là nhiểm khuẩn mào tinh hoàn

(epididymis) tức là bộ phận trữ tinh trùng. Trong trường hợp này

có thể dùng trụ sinh để chữa trị

10 - Đau nhói gan bàn chân

Lý do: có thể là do bệnh thần kinh (neuropathy)

Nhận xét: Đau nhói cứ tái phát ở bất cứ chỗ nào trên cơ

thể có thể là do sự nén ép dây thần kinh, tăng thông khí phổi

(hyperventilation) hoặc bệnh thẩn kinh. Liên lạc với bác sĩ càng

sớm càng tốt

11- Vết thâm tím mãi không tan

Điều gì xẩy ra: bệnh tiểu đường

Nhận xét: Vết đứt hay thâm tím chậm lành có thể là dấu

hiệu của bệnh tiểu đường (dấu hiệu khác gồm có da bị

ngứa hoặc đau nhói bàn tay hay bàn chân).

Nên tìm cách giảm cân ( giảm 10 phẩn trăm trọng lượng ảnh

hưởng đáng kể lên mức đường trong máu), tập thể dục và coi

chừng thói quen ăn uống.

12 - Răng đau buốt khi ăn xô cô la

Điểu gì sẽ xẫy ra: viêm lợi

Nhận xét: Một trong những dấu hiệu đầu tiên của sâu răng là

nhạy cảm với đồ ngọt. Dấu hiệu đầu tiên khác là răng mất

mầu và có mùi khi cà răng.

Kỹ thuật laser có thể phát hiện sớm các ổ răng sâu và tiêu

diệt các vi khuẩn trươc khi làm sâu răng

13 - Vòng eo rộng 42 inch

Điều gỉ sẽ xẩy ra: bất lực

Nhận xét: Có thể bây giờ chưa có vấn đề nhưng trong tương

lai bạn có thể bị loạn năng cường dương (erectile disfunction) .

Nguyên do là vì khi đàn ông quá mập các động mạch thường hay

bị nghẹt nên dòng máu không đủ làm cho cương. Hãy tập thể

dục đều cho đến khi eo thon lại, thắt vừa dây lưng 34 inch

14 - Mắt thoáng không thấy gì — chỉ trong một giây

Lý do: có thể là do đột quỵ (stroke)

Nhận xét: Các yếu tố rủi ro chính của đột quỵ là cao huyết

áp (trên 140/90) và cholesterol toàn phần cao hơn 200. Bị tê một

bên người và tạm thời hai mắt không nhìn thấy gì là những

dấu hiệu đáng chú ý nhất.

Đột nhiên bị tê, nói liú lưỡi, hay mất thăng bằng có thể

là bẳng chứng của một cơn đột quỵ nhẹ gọi là đột quỵ

thiếu máu cục bộ đoản kỳ (transient ischemic attack- TIA). Đột

quỵ nhẹ này thường báo trước một đột quỵ thật sự nên khi

có triệu chứng của TIA thỉ phải gặp bác sĩ ngay

15 - Có cảm giác như bị ợ nóng (heartburn)

Lý do: có thể là do chứng đau thắt (angina)

Nhận xét: Đau ngực cả hàng giờ, lúc có lúc không, được bác

sĩ gọi là "hội chứng mạch vành không ổn định"

(unstable coronary syndrome). Nguyên nhân là vì các cục đông máu

đươc tạo thành bên trong thành động mạch vành ngay tại chỗ

mảng (plaque) bị bể vỡ. Khoảng 50 phẩn trăm những người có

hội chứng trên đây sẽ bị lên cơn đau tim trong vòng 6 tháng sau.

Mỗi khi thấy đau thắt ngực, cần phải đi bệnh viện

16 - Đau lưng nhiều

Lý do: có thể là do chứng phình mạch (aneurysm)

Nhận xét: Đau cũng tương tự như vừa dọn dep xong tủ quẩn áo

bề bộn. Thế nhưng chườm nóng, nghỉ ngơi, uống thuốc giảm

đau thông thường lại không khỏi. Nếu không phải vì tập thể

dục thì đau lưng bất chợt như vậy có thể là dấu hiệu của

chứng phình mạch. Chứng đau này chỉ hết khi động mạch chủ

bị bể. Một nguyên nhân khác của chứng đau lưng này –kém

phần nguy hiểm hơn–là sạn thận. Bác sĩ cho chụp CT scan để

xác định vị trí và hình dạng của chỗ mạch phình, sau đó cho

uống thuốc huyết áp hay giải phẫu ghép nối nhân tạo.

17- Ngổi lâu trên ghế không yên

Lý do: có thể do các cơ lưng bị căng thẳng

Nhận xét: Nếu cứ phải thay đổi vị thế ngồi luôn tức là

có dấu hiệu các cơ lưng bị căng thẳng và điều này có thể

dẫn đến đau lưng dưới. Cẩn phải lựa chọn ghế ngồi cho

thoải mái, sao cho đầu ở vị trí ngay đối với cột sống để

giảm tối thiểu sức căng thẳng trên cổ, vai và lưng dưới

18 - Bạn mới biết thân phụ bị cao huyết áp

Điều gì sẽ xẩy ra: bạn cũng sẽ bị cao huyết áp luôn

Nhận xét: Vì bệnh cao huyết áp vừa phải không có dấu hiệu

bên ngoài nên cẩn phải đo huyếp áp mỗi năm một lần, nhất là

nếu trong gia đình có tiền sử bị cao huyết áp. Nghiên cứu cho

thấy là những người bị căng thẳng tinh thần vì cha mẹ mắc

bệnh cao huyết áp cũng có nhiểu rủi ro bị bệnh này luôn. Nếu

số đo huyết áp cao hơn 140/90, bạn nên tập thể dục nhiều hơn,

tìm cách sụt cân, giảm sodium trong chế độ ăn uống, ăn loại

cá tốt cho tim, uống nhiều vitamin C.

19 - Tay bị run khi tập thể dục

Lý do: có thể là do cơ bắp bị mỏi mệt

Nhận xét: Nếu bạn đã bỏ tập cả nhiều tháng thì cơ bắp

bị run có thể là vì mệt mỏi. Vì vậy khi mới tập trở lại

bạn nên tập vừa phải, đừng tập quá mệt. Bạn hãy ngưng tập

khi cảm thấy các cơ bắp bắt đầu run

20 - Trong bàn tiệc bạn thấy mọi thứ đều quay cuồng

Lý do: do bạn đã quá chén

Nhận xét: Rượu làm suy yếu hệ thần kinh trung ương. Vì vậy

nếu bạn uống quá nhiều, tất cả những gì trong cơ thể có

liên quan tới hệ này sẽ đều bị suy yếu: trí phán đoán, khí

sắc, khả năng phối hợp và quân bình, sự nhạy cảm với đau

đớn, khả năng sinh dục… Bạn nên tránh đừng uống rươu

nhiều. Bạn nên nhớ là nếu nồng độ rượu trong máu hơn 0.06

phần trăm là trên pháp lý bạn đã bị coi như là say rượu

21- Đau dai dẳng ở bàn chân và cẳng chân

Lý do: nhiểu triển vọng là do gẫy xương vì sức nén (stress

fracture)

Nhận xét: Cũng giống như các mô khác trong cơ thể, xương tự

tái tạo. Nhưng nếu bạn tập thể dục quá mạnh, xương không có

cơ hội để lành trở lại nên một vết gẫy vì sức nén (stress

fracture) sẽ có thể xuất hiện. Vì thế mu bàn chân và phiá

trước cẳng chân sẽ đau dai dẳng. Bạn càng tập thể dục thì

càng đau và ngay cả khi ngưng nghỉ cũng đau. Uống thuốc ibuprofen

hay paracetamol không ăn thua gì.

Thuốc mầu phóng xạ cho thấy chỗ xương gẫy qua hình chụp tia

X, và bác sĩ sẽ bắt bạn phải nghỉ tập cho đến khi xương

lành. Trường hợp xấu nhất là bạn phải bó bột vài tuẩn.

22 - Đau như cắt ở bụng

Lý do: Vì vùng giữa xương sườn và háng có kẹt đầy các bộ

phận nên đau có thể là triệu chứng hoặc của viêm ruột thừa,

viêm tụy tạng hoặc của túi mật bị sưng. Cả ba trường hợp

đểu có cùng một nguyên nhân: vì một lý do nào đó các bộ

phận này đã bị nhiễm khuẩn nguy hại đến tính mạng.

Nhận xét: Nếu để bộ phận nói trên bể vỡ ra thì bệnh nhân

có thể bị chết, vì vậy cẩn đi bệnh viện cấp thời

23- Cẳng chân bị đau và sưng to

Lý do: có thể làdo chứng huyết khối tĩnh mạch sâu (deep vein

thrombosis –DVT)

Nhận xét . Chỉ cẩn ngổi một chỗ liền chừng 6 tiếng hay hơn

là máu sẽ tụ ở cẳng chân dưới tạo thành cục đông máu

(gọi là chứng huyết khối tĩnh mach sâu). Cục đông máu đủ

lớn sẽ làm nghẹt tĩnh mạch bắp chân gây đau và xưng. Xoa

cẳng chân là điểu đầu tiên bạn sẽ làm nhưng cũng là điều

tệ hại nhất vì cục đông máu lớn có thể chạy ngược lên

phổi, điều nầy gây nguy hiểm đến tính mạng của bạn..

Muốn chụp hình tia X để định bệnh DVT bác sĩ phải chích

chất mẩu vào tĩnh mach. Bác sĩ sẽ cho thuốc làm tan cục đông

máu hoặc đặt cái lọc vào tĩnh mạch để chặn cục đông máu

không cho chạy lên phổi

24 - Tiểu tiện bị đau

Lý do: có thể là do ung thư bàng quang (bọng đái)

Nhận xét: Rặn tiểu là cả một cực hình và nước tiểu lại

có màu rỉ sắt. Đau và máu trong nước tiểu là hai triệu chứng

của ung thư bàng quang. Hút thuốc là yếu tố rủi ro bị bệnh

lớn nhất. Nếu khám phá sớm bệnh có 90 phẩn trăm triển vọng

đươc chữa khỏi.

Nhiễm khuẩn bàng quang cũng có cùng các triệu chứng như trên

**********************************************************************************
Dinh Tien Dung